[Taekook /Ver] Lạt Mềm – Chương 37 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 17 lượt xem
  • 7 tháng trước
// qc

[Taekook /Ver] Lạt Mềm - Chương 37

Dịch: CP88
***
Trần Cảnh Vũ quay về xe của mình.
Xe đậu trong bãi đỗ dưới tầng hầm, Trần Cảnh Vũ ngồi ở ghế lái, nửa ngày sau vẫn chưa khởi động xe. Anh ta nhìn một chiếc SUV màu trắng dừng đằng trước, trong đầu hồi tưởng lại cuộc đối thoại với Kim Thái Hanh. Kim Thái Hanh giải thích nguyên nhân mình không nói chuyện kia với Kim Thanh, không bảo chị ấy đuổi việc Điền Chính Quốc. Đúng là Điền Chính Quốc đáng thương, nhưng Trần Cảnh Vũ càng đặt nhiều tâm tư trên người Kim Thái Hanh hơn.
Anh ta nhớ lại quãng thời gian dài chơi với Kim Thái Hanh, chưa bao giờ thấy Kim Thái Hanh có thể kết thân với một người đến mức độ đó chỉ sau một thời gian ngắn như vậy. Kim Thái Hanh vì Điền Chính Quốc mà cố tình đi xem điều tra bối cảnh trước khi Điền Chính Quốc nhậm chức. Thậm chí anh còn để Điền Chính Quốc làm giáo viên dạy kèm cho Tề Dĩ Phạm, đưa cậu đến sơn trang Đông Cực.

Trần Cảnh Vũ cũng không phải kẻ ngốc. Chỉ vì dạy kèm cho Tề Dĩ Phạm mà dẫn theo Điền Chính Quốc đến sơn trang chơi, thật sự khó mà tin nổi. Tuy Kim Thái Hanh không phải một người cậu không quan tâm đến con cháu, nhưng trước giờ với việc học tập của Tề Dĩ Phạm, anh cũng sẽ không làm đến mức cho thằng bé đi chơi rồi còn nhất định dẫn theo thầy giáo dạy kèm.

Lý do duy nhất chính là, anh vốn đã muốn dẫn theo Điền Chính Quốc đi, dùng lý do dạy kèm cho Tề Dĩ Phạm là nhất cử lưỡng tiện.

Kim Thái Hanh rất tốt bụng, nhưng không tính là nhiệt tình. Theo lẽ thường thì sau khi biết bối cảnh thân thế của Điền Chính Quốc, anh có thể sẽ trợ giúp đôi chỗ cho cậu, ví như giúp cậu thăng chức, trợ cấp này kia, cũng đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi. Nhưng không thể như hiện tại, còn đặc biệt dẫn Điền Chính Quốc đi chơi.

Trần Cảnh Vũ cũng từng đến sơn trang Đông Cực. Một vài người bạn của Kim Thái Hanh cũng từng đi. Lúc bọn họ đến, đều là Kim Thái Hanh tiếp đãi. Nhưng kiểu bạn học như Hoàng Mạn Thành, dù có hợp tác đi chăng nữa, anh cũng không nhất thiết phải tự mình ra mặt, cùng lắm là báo trước để quản lý và trợ lý hỗ trợ sắp xếp.

Nhưng đến Điền Chính Quốc, anh lại đích thân dẫn theo cậu và Tề Dĩ Phạm, chơi cả một ngày.

Trần Cảnh Vũ không biết là Kim Thái Hanh có lý do gì, có thể trong một thời gian ngắn như thế phát triển tình bạn với một người bạn cấp ba nhiều năm không gặp đến mức độ đó.

Đã không tìm được lý do trên người Kim Thái Hanh, thì chỉ có thể chuyển sang Điền Chính Quốc mà suy xét. Trần Cảnh Vũ lúc này mới nhớ lại lần trước Điền Chính Quốc đến buổi tụ tập. Về cơ bản thì cậu không có gì thay đổi, vẫn ít nói như xưa, phần lớn khi ở cạnh Kim Thái Hanh đều là do anh chủ động. Ví như Kim Thái Hanh lên tiếng trước nói cậu không uống rượu, ví như sau khi uống rượu, Kim Thái Hanh lại dẫn cậu rời khỏi nhà hàng trước.
Nhưng con người mưu mô thì hẳn sẽ không thiếu gì cách. Ví như xem xét càng nhiều về Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh, ngoài mặt thì có vẻ là Kim Thái Hanh chủ động, nhưng ai biết được Điền Chính Quốc có làm trò gì mê hoặc anh hay không.

Nếu như Điền Chính Quốc muốn trở nên thân thiết hơn với Kim Thái Hanh, trở thành bạn bè với anh, tất nhiên là phải nhìn trúng cái gì đó trên người anh. Hoặc là tiền, hoặc là quyền lực, dù sao thì phải có gì đó.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.