Taekook| Đêm Đông(Hoàn) – Mất tích #2 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 19 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

Taekook| Đêm Đông(Hoàn) - Mất tích #2

Chiếc xe Rolls-Royce Dawn chạy băng băng trên đường, chẳng thèm để ý đến đèn đỏ hay đèn xanh cứ thế lao vụt trong gió. Người đi đường chỉ cảm nhận được như một cơn gió lướt qua, có người hỏi:

\”Gặp quỷ hay gì mà phóng ẩu thế? Không sợ bị bắt sao?\”

Sợ? Có gì mà phải sợ, trong khi Kim Taehyung hắn chính là quyền?

Chưa kể cục cưng của hắn đột nhiên biến mất khiến hắn lo chết đi được. Thiếu điều muốn lật tung cái Seoul rộng lớn này lên để tìm cậu.

Jungkook làm ơn xin em đừng có mệnh hệ gì, em mà mất một cọng tóc anh thề đem cạo hết đầu của đám người dám bắt em xuống làm tóc giả cho em đội!!! Jeon Jungkook lần này nhất định anh sẽ tìm được em!!!

.
.
.

Một tiếng, hai tiếng rồi năm tiếng trôi qua vẫn chưa có một tin tức gì của cậu. Jimin nó đang đi công tác ở nước ngoài cũng bay vội về tìm cậu. 

Trong ngoài Kim gia ai nấy đều mang cùng một tâm trạng thấp thỏm lo sợ, lo cho cậu không biết có an toàn không, sợ cậu mà thật sự gặp chuyện chắc cậu chủ họ sẽ tiễn bọn chúng một đoạn đường để đến suối vàng bồi Jungkook.

\”Con mẹ nó? Mấy người nói cho tôi biết rốt cuộc tại sao đang yên đang lành Jungkook lại chạy ra ngoài đường? Không nói tôi lập tức cắt lưỡi mấy người!\”

Hắn điên tiếc lên, có gì thuận tay liền cầm lên đập nát đập đồ đã, rồi thì nhào lại nắm cổ từng người tra hỏi:

\”Nói mau! CON MẸ NÓ BỘ CÁC NGƯỜI CÂM HẾT RỒI À? CÚT ĐI CÚT HẾT ĐI, ĐEM TOÀN BỘ CẮT LƯỠI RỒI VỨT RA ĐƯỜNG CHO TÔI!\”

Bác quản gia lần đầu thấy hắn điên cuồng như vậy cũng không khỏi hoảng sợ. Già cả rồi thấy mấy cái kích thích như vậy thật sự nhìn không nổi, nói cũng không được nốt bởi cái khí thế bức người ấy của hắn, chỉ có thể lắp bắp nói trong khó khăn:

\”Cậu chủ… bình tĩnh thiếu-thiếu gia khi sáng muốn… Muốn tổ chức tiệc… sinh nhật cho ngài… nên nên mới ra ngoài… Ức…\”

\”Ông nói cái gì? Ra ngoài sao không báo cho tôi biết? Sinh nhật tôi quan trọng hơn an toàn của Jungkook à? VẬY RỐT CUỘC EM ẤY Ở ĐÂU RỒI? CÁC NGƯỜI ĐEM EM ẤY VỀ ĐÂY CHO TÔI, CON MẸ NÓ!\”

Hắn lao đến bóp cổ bác quản gia, gân tay nổi lên cuồn cuộn đến đáng sợ, đôi mắt tam bạch hằn lên những tia máu cùng cái nhìn lạnh lẽo đến kinh người. Mắt thấy bác quản gia sắp không xong đến nơi rồi, cô gái giúp việc khi sáng đi cùng cậu sợ hãi mà khụy xuống.

\”Xin lỗi… xin lỗi cậu chủ… là tôi không trông chừng cậu ấy cẩn thận… xin lỗi cậu chủ… huhu.\”

Nghe cô ấy nói, con dã thú trong người hắn chực chờ trỗi dậy, chỉ muốn vồ lấy cắn xé tất cả ra từng mảnh. Tay hắn lỏng dần ra rồi hất mạnh bác quản gia đang hấp hối qua một bên, từng bước mà tiến lạo gần cô gái giúp việc. 

Cô ấy sợ hãi khóc nấc lên, bất giác mà lùi về sau đến khi đụng phải tường. Cô ấy co ro lấy tay che mặt mình lại, cả gian nhà chợt im lặng đến đáng sợ. Mãi một lúc sau chẳng thấy hắn làm gì mình, cô ấy mới mở đôi mắt ướt đẫm nước mắt nhìn về phía trước. 

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.