Sau khi mừng sinh nhật Kim Taehyung tất cả thành viên trong gia đình cùng nhau đón Tết tây. Tuy tết nhỏ nhưng tràn đầy niềm vui, bước sang năm mới cầu chúc tất cả sức khỏe dồi dào, lộc phát đầy nhà, an khang thịnh vượng, vạn sự như ý!
Chỉ có thời khắc này cả nhà mới sum vầy bên nhau. Khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong năm.
Tiệc nào rồi cũng tàn, nghỉ tết tây được một hai hôm, ai nấy đều phải quay lại công việc của mình, tất bật vì cuộc sống.
-Tớ muốn quay lại thời gian vài ngày trước quá đi mất, vui biết bao nhiêu! _ Jungkook lười biếng nằm ườn ra bàn hồi tưởng lại khoảng thời gian vui vẻ ấy.
-Không ngoại trừ cậu đâu, tớ cũng thế! _ thêm một kẻ lười nhác khác nằm ườn ra bàn thở dài.
-Mới sáng sớm trông hai cậu không có miếng tinh thần nào thế, sao vậy? _ Kang Minji vừa từ phòng giáo viên lấy sổ đầu bài về gặp cảnh tượng không mấy khách quan.
-Không gì, chỉ là đang gặp ác mộng mang tên đi học.
-Ờ vậy cứ ác mộng tiếp đi, có tỉnh lại cũng không biến mất đâu.
-Đồ đáng ghét!
Hwan Doji cười nham hiểm giở trò.
Nhưng không thành.
-Chân cậu không đủ dài để ngán đường tôi đâu.
-Hừ! _ cô với ánh mắt thù hận liếc xéo Kang Minji.
.
-Các em nhàng lên bỉnh, vẫn còn dư âm ngày tết hửm, sao nhìn mặt đứa nào đứa như xác chết vậy, không còn sức sống. _ giáo viên bộ môn đứng trên bục vỗ bảng ầm ầm.
-Cô yên tâm vài ngày nữa hoa sẽ lại nở thôi cô. _ Kang Minji – lớp trưởng đại diện đứng lên trả lời, lớp bơ phờ riết cứ cái đà này chắc bị giờ B C D luôn không chừng.
-Cô tin lớp trưởng, tiết sau còn như thế nữa thì tiết D nhé!
-Dạ. _ bị đe dọa cả lớp chẳng ai mảy may quan tâm, kệ, bả cho tiết gì cũng được lớp này không tranh hạng hẹ gì đâu.
-Giờ lấy vờ ra viết bài…
.
-Bác sĩ Kim ăn tết vui chứ?!
-Vui.
-Sao anh lạnh lùng với em thế, cười lên xem nào!
Park Yoona vừa gặp Kim Taehyung đã tay bắt mặt mừng bắt chuyện dù bị phũ bao nhiêu lần vẫn mặt dày đeo bám.
-Cô lớn hơn tôi hai tuổi xưng hô sao cho hợp lý dùm, anh em gì ở đây.
-Người ta chỉ muốn thân mật với anh một xíu thôi.
-Tôi không thích và cũng không có nhu cầu thân mật với cô.
Aiss người cần thay đổi lại không đổi, người không cần lại tự tiện gọi. Cũng may hiện tại đã ổn định việc này không thôi hắn tức chết.
-Bác sĩ Park rảnh quá nhỉ không có việc gì làm mà đứng đây nói chuyện với tôi.
-Em chỉ qua chào hỏi sẵn chúc tết anh luôn.