-Em có vẻ chơi vui quá nhỉ?
Jungkook té ngồi bệt xuống đất một giọng nói không thể quen thuộc hơn phát ra từ sau lưng khiến em sởn gáy. Em từ từ quay đầu về phía sau ngước mặt lên làm ngón tay hình chữ V cười giả lã.
-Hì hì chào!
-Chào cái gì mà chào. _ Kim Taehyung cúi xuống đỡ Jungkook dậy ôm ngang eo tránh em đứng không vững té lần nữa.
-Sao anh lại ở đây?
-Tan học không đứng yên chờ chạy lung tung có biết nguy hiểm thế nào không hả!! _ lúc tới trường chẳng thấy em đứng đợi như mọi hôm hắn liền chạy khắp trường tìm kết quả không thấy đâu, chuẩn bị phát điên lên thì mẹ hắn gọi tới nói em đang ở trung tâm thương mại chơi trượt băng. Ngọn lửa chuẩn bị vụt tắt lại lập tức cháy bùng lên có thể thấy nó đang nổi phừng phực lên trong mắt hắn. Jeon Jungkook đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, dám chơi cái trò nguy hiểm đó.
Tưởng đâu mẹ Kim giúp Jeon Jungkook ai ngờ lại là người gián tiếp đốt nhà người ta!
-Xin lỗi mà. _ Jungkook vuốt vuốt ngực Taehyung nhằm hạ hỏa.
-Anh Taehyung tất cả là tại em, đáng lẽ Jungkookie không muốn chơi nhưng do em một hai kéo cậu ấy vào nên…
-Dừng, dù gì cũng chơi rồi cô nói cũng bằng thừa thôi.
-Còn em – Jeon Jungkook em quên sự tích bó bột rồi hửm, mém nứt xương chân đấy muốn lịch sử lập lại lần hai sao! _ cơn giận đang bùng phát khiến Taehyung không thể tiết chế tone giọng.
-Em xin lỗi. _ Jungkook sợ hãi co rúm người lại, không nghe lời hắn bị mắng là đáng đời em không có gì chối cãi, giờ ngoài hai chữ xin lỗi thì biết nói gì.
-Không xin lỗi gì hết, về. _ khụy một chân xuống tháo đôi giày trượt băng ra, một đường vác Jungkook lên vai ra khỏi đó lái xe về nhà.
Mặt Kim Taehyung hầm hầm tập trung lái xe khiến em không dám bắt chuyện. Nhưng với bầu không khí ngột ngạt như hiện tại em thật sự không chịu nổi nữa.
-Sinh nhật anh mời nhiều người không Hyungie?
-Không chỉ có Lee Junho.
-Ò dạ, Doji với Minji cũng đến anh thấy không phiền chứ?
-Aiss hai đứa nhóc phiền phức đó đến làm gì chứ, có mà phá hết tiệc.
Trong lòng nghĩ một đằng miệng nói một nẻo.
-Không phiền.
Trả lời cũng lạnh lùng quá đi! Chịu thôi người gây lỗi là mình mà, có chơi có chịu.
.
-Aaa mẹ Kim, con tưởng mai mẹ mới về chứ! _ vừa mở cửa thấy bóng dáng Park Hyejin ngồi trên sofa Jungkook chạy thật nhanh đến nhào vào lòng bà.
-Mẹ nhớ Jungkookie chịu không nổi nên mới về sớm đó. _ bà yêu chiều nựng bầu má Jungkook.
Vài ngày trước mẹ Kim điện Kim Taehyung nói bà với ba hắn có thể sẽ về ngay ngày 30.12 vì bận chút chuyện. Không ngờ sáng 29 điện hắn ra đón, hỏi thì bà nói nhớ Jungkook quá tranh thủ giải quyết thật nhanh để về. Hoàn toàn bỏ lơ đứa con ruột là Kim Taehyung đây, lần này về vì sinh nhật hắn mà sao lại thành lý do này chứ, theo kịch bản phải là \”về sớm để gặp con trai yêu của mẹ, mẹ rất trông mong đến ngày sinh nhật của con\”.