Hôm qua không nghe lời hắn tắm tận một tiếng đồng hồ, ngâm mình cho lắm vào giờ nằm chình ình một đống trên giường than \”Chú ơi, bé bịnh rồi\”. Ôi khỏi nói mấy cái ngôn ngữ Sao Hỏa của em toàn độc lạ không thuộc thế giới này.
-Chú ơi, bé bịnh rồi.
-Rồi rồi, tôi biết.
Ngồi bên giường nghe em lãi nhãi riết cũng vui chứ hổng chán. Giọng em cưng mà.
Thường ngày đã như keo dán trâu bám dính hắn giờ bệnh bám chặt ở level cao hơn. Nhõng nhẽo, làm nũng đạt năng suất cao nhất.
-Chú ơi, ôm ôm.
Jungkook làm động tác đưa hai tay về phía hắn bóp bóp các ngón tay bé xinh, đúng kiểu em bé chính hiệu đòi bế. Kim Taehyung cũng chiều theo đến bên bế em lên, Jungkook theo thói quen kẹp chặt hai chân quanh hông hắn, tay ôm cổ đầu dụi dụi vào vai, hắn có thể cảm nhận rõ rệt nhiệt độ cơ thể em cao ra sao, kiểu này phải quấn em thành cục \”thỏ viên chiên\” rồi.
Em cũng chẳng nặng gì mấy, cái tướng tròn vậy thôi chứ đối với hắn em nhẹ thấy mồ, xời em tuổi. Đi nhanh xuống lầu ngồi vào bàn ăn thực hiện công việc vĩ đại \”bón ngài Jeon\”. Jeon Jungkook riết như má hắn dị đó, em kêu phải làm, không làm một méc mẹ Kim, hai dỗi ngàn giây, Kim Taehyung hắn thật ngàn chấm với em.
Đặt Jungkook trực tiếp lên đùi, thổi thổi bón em ăn từng chút. Xem xem hắn giống bảo mẫu không cơ chứ, chắc không làm gì có bảo mẫu nào đẹp trai ngời ngời như hắn chớ. Và làm gì có ai thương em bằng Kim Taehyung hắn đâu.
-Chú ơi, chú đã gọi xin thầy em chưa?
-Tôi quên mất, sáng giờ lo chăm thỏ.
-Chú điện nhanh đi a.
-Rồi, nào ăn hết xong uống thuốc tôi điện.
-Dạ.
Sau màn ăn cháo tình cảm kéo dài hàng thế kỉ tiếp đến sẽ tới thủ tục uống thuốc mà em ghét nhất. Hắn đã nghiền nát thuốc ra và chia thành từng liều, dù cách đó sẽ đắng hơn nhưng lại uống nhanh hơn. Em nhắm mắt, nín thở tu một hơi hết sạch ly thuốc và ly nước lọc kèm theo một viên kẹo cam ngọt lịm cuối cùng là nụ hôn nhẹ nhàng say đắm đến từ vị trí Kim Taehyung.
-Sau này bé muốn \”bịnh\” nhiều hơn a.
-Nói bậy bạ gì thế hả!
Hắn cau mày cốc đầu em kêu cái *cốp* làm em chun mĩu chu mỏ liếc mắt bất mãn nhìn hắn đưa tay lên xoa xoa trán. Đánh gì đau thế không biết.
-Lần sau tắm kiểu đó nữa xem, xem mông em nở thành dạng gì.
Nói thương bé mà dọa bé, thế là ghét bé òi. Dận ghê a.
-Hyungie mà tét mung bé, bé sẽ méc mẹ Kim cho coi.
Lại nữa.
-Dù có 10 mẹ Kim cũng chả cứu nổi em, vả lại nghe em tự làm mình bệnh xem mẹ có bênh em nữa không cho biết.
*Bốp*
Vỗ một phát vào mung xinh trừng phạt. Jungkook liền muốn òa khóc lên, không để em toại nguyện hắn ra tay trước.
-Nín!
Cái giọng này…sắp nổi giận.
Bị tông giọng trầm thấp dọa sợ, mặt em ngưng ở trạng thái mếu máo muốn khóc mà không khóc được. Tức!


