-Ưm…chú đâu rồi.
6h sáng vươn tay sờ chỗ bên cạnh lạnh lạnh không chút hơi ấm liền tỉnh. Vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân xong xuống lầu xem chú làm gì ở dưới.
Nhưng lại không thấy hắn đâu, nhà cửa trống huơ trống hoác, đột nhiên nhớ đến bộ phim ma em cùng hắn xem hai hôm trước, chợt rùn mình. 1…2…3 có con ma hiện ra.
Tự dập tắt suy nghĩ điên khùng, Jungkook bước đến sofa trùm mền ngồi một đống xem TV. Dậy có chút sớm, ngồi mà nãy giờ ngáp lên ngáp xuống không dưới chục lần, tới mức nước sinh lí chảy xuống ngày một nhiều, nhìn cứ như đang khóc.
Được một lúc có tiếng sột soạt ngoài cửa ra vào em cũng chẳng mảy may để ý, bởi em ngủ mất tiêu rồi còn đâu. Kim Taehyung vừa vào có hơi giật mình, xem kĩ đứa nào đang ngồi trùm cái mền trắng kia, khỏi đoán cũng biết con thỏ có quả đầu dừa nhà mình.
Nghĩ nghĩ cũng lạ, mọi hôm dù trời có sập em cũng không chịu dậy sớm, hôm nay sao lạ thế nhỉ? Chắc trăm ngày mới được một ngày, sáng sớm đã dọa người ta rồi. Sống chung 2 năm nay cái nết Jungkook hắn biết rất rõ \”cái gì của chú là của em, cái gì của em vẫn là của em, ngay cả thằng cha già Kim Taehyung cũng là của em nốt\”, \”ngày nào mà em dậy sớm là xác định ngày đó không bình thường, sẽ có điều bất ngờ xảy ra\”, \”Jungkook không bao giờ tự ngược đãi cái bụng mình dù cho nhà không có gì ăn thì em vẫn tìm cách có đồ ăn cho bằng được, thậm chí vì nó mà em mặt dày đi xin ăn nhà khác.\” Riết rồi hắn cũng quá quen với mấy cái tình tiết này của Jeon Jungkook.
Mà hắn cũng đâu kém gì cũng quái quái y nhưng Jungkook \”cái nết thích cưng chiều em mọi lúc mọi nơi mọi hoàn cảnh\”, \”em muốn gì hắn liền cho cái đó ngay cả tấm thân vàng ngọc này\”, \”mặt hắn đủ dày để đi xin ăn cùng em, nhà hắn đủ giàu để mua luôn nguyên quán ăn em yêu thích\”, cuối cùng \”hắn đủ bản lĩnh và đủ sự yêu thương để bao bọc em suốt đời.\” Yêu nhau là yêu từng chân tơ kẻ tóc, dù đối phương như nào vẫn một lòng với họ.
Để các túi đồ lỉnh kỉnh lên bàn, bước đến tư thế nửa ngồi nửa quỳ xem xét, phát hiện người trước mặt ngủ 8 đời rồi, hé môi để lộ hai răng thỏ xinh xắn, mà khoan đã em khóc sao?
Hai bên má ươn ướt, lông mi cũng ướt nhèm, không lầm được chắc chắn là khóc. Chẳng lẻ vừa ngủ vừa khóc, đã vậy ngậm luôn ngón tay đang đặt trên má em rồi cười cười nữa. Ối giồi ôi cục cưng hắn rốt cuộc là người thuộc hành tinh nào vậy hả. Từ khi quen em hắn như bước vào thế giới mới khám phá mấy thứ mới lạ.
Hốt hoảng lay lay Jungkook dậy, hai tay bợ má lau những giọt nước mắt còn sót lại. Ngồi hẳn lên sofa bế em đặt ngay ngắn lên đùi tra hỏi.
-Nói tôi nghe sao em lại khóc.
-Bé đâu có khóc đâu.
-Thế sao má em ướt.
-Hưm…chắc tại bé ngáp nhiều quá.
Đưa tay dụi dụi mắt may hắn ngăn không cho dụi nữa.
-Không được dụi mắt như thế sẽ làm giác mạc cũng như mạch máu ngay mắt bị tổn thương. Còn nữa có thể gây nhiễm trùng mắt.
-Có sao đâu a, mỗi ngày em ngắm chú xem như bổ mắt rồi a.
-Yah cái miệng này nay ăn gì mà ngọt thế hả. Cưng chết được.


