Doãn Thiệp trút đầu Tây Chi chống xuống thảm và chổng mông lên cao, lưng của hắn hợp thành một đường thẳng với mặt thảm. Khi Tây Chi còn đang trợn mắt chới với chưa biết y định làm gì, Doãn Thiệp táo bạo ngồi xổm trên mông y, một tay nắm lấy cổ chân y kéo thẳng để tiến vào. Tây Chi mất dần lý trí rồi, nhất là khi mùi pheromone gỗ của Doãn Thiệp cứ ồ ạt tuôn ra khắp xe để kích dục hắn. Hắn bấu chặt hai tay trên thảm, nghe Doãn Thiệp cứ oang oang sỉ nhục phía trên: \”Con đĩ thì phải làm tư thế đĩ mới hợp với anh chứ, anh vợ.\”
Thế mà, hắn không hề xấu hổ chút nào, con cặc lại nứng đến phun ra giàn giụa rơi xuống ngay trên mặt hắn. Bởi vì hắn là quốc vương cao quý, trước nay chưa có ai dám chửi thẳng vào mặt hắn khi làm tình, cũng chưa có ai khiến hắn tự bắn tinh lên mặt mình như thế. Hắn đột nhiên nghĩ nếu không nhờ mấy dấu vết Thần Đương để lại khiến Doãn Thiệp nổi giận, có lẽ cả đời hắn sẽ không biết loại khoái cảm mới lạ này.
Doãn Thiệp vẫn dập không thương tiếc trên mông hắn. Âm thanh của túi tinh bành bạch đánh lên bờ mông căng tròn nghe dâm đến cực độ. Doãn Thiệp liên tục nhìn từ trên xuống, bởi vì ở góc độ này Tây Chi không thể cục cựa hai tay nổi, khuôn mặt diễm lệ khi bị alpha chinh phục hoàn toàn nằm gọn trong tầm kiểm soát của y. Hốc mắt Tây Chi bắt đầu chảy nước ra, không phải đang khóc mà vì quá sướng. Ngón chân hắn quắp lại cùng cực như vuốt chim. Lưỡi thè dài khỏi miệng, cả người đỏ rực mê đắm nhìn Doãn Thiệp quên mất cả việc co rút lỗ sau. Mà dù hắn có muốn co rút, Doãn Thiệp cũng sẽ đánh cho phẳng ra hết. Y mỉm cười hỏi hắn, chễm chệ như bậc vua chúa hỏi một tên nô lệ thấp hèn: \”Sướng chứ quốc vương bệ hạ? Sướng chứ anh vợ đại nhân? Em thích chơi tư thế này nhất, không ai có thể kháng cự nổi nó. Tư thế này vừa sâu vừa hoang dại, không khéo lát nữa anh còn chẳng xuất nổi giọt tinh nào.\”
\”Ư…sướng lắm…aaa\” Tây Chi rên rỉ không dừng miệng. Mỗi khi Doãn Thiệp ngồi ở trên dộng xuống, dường như máu của cả người cũng theo cú dộng này đổ vào đầu hắn tăng thêm ngàn vạn lần hưng phấn. Tuy nhiên, đáng kể nhất vẫn là lực eo và tốc độ kinh hoàng của Doãn Thiệp. Y gần như không ngơi nghỉ phút giây nào, cứ đều đều hoạt động giống hệt cái máy đóng cọc, làm hắn liên tưởng tới toàn bộ thịt mềm trong lỗ sau đã bị y rút ra hết bên ngoài.
\”Có sướng hơn cái thằng đã chơi anh?\”
\”Sướng…sướng hơn nhiều lắm.\” Tây Chi khóc thét lên vào lúc Doãn Thiệp hùng hổ bắn tinh. Chưa bao giờ hắn thấy mình được chơi thô bạo đến vậy. Doãn Thiệp vẫn chưa cho hắn đứng dậy. Y rút bao ném xuống mặt hắn rồi gập một chân hắn lại, dùng lòng bàn chân lau sạch tinh dịch còn thừa trên cặc. Tây Chi dùng lưỡi gạt bao rơi xuống, liếm liếm khóe môi nhìn y cười.
Doãn Thiệp như bị điện giật, vuốt ngược tóc ra sau trán: \”Thật muốn nổi điên, càng dâm càng xinh đẹp hơn là thế nào?\”
Doãn Thiệp nói xong thì tháo đồng hồ, cởi sạch quần áo vướng víu. Đúng lúc này, Ban lão dừng xe nói vọng ra phía sau: \”Bệ hạ, đến nơi rồi.\”
Nhìn thấy Doãn Thiệp cởi đồ đương nhiên Tây Chi biết đêm nay sẽ không dừng lại tại đây. Hắn nói với Ban lão: \”Ông ra ngoài đợi đi.\”