\”Anh thích em, còn chưa rõ hay sao?\”
Cảm giác như tan chảy trong lòng khi nghe ba chữ anh thích em từ miệng anh. Anh gan quá rồi Sơn. Mặt em đỏ bừng, lan lên cả tai cả cổ. Dưới ánh đèn đường, anh nhìn em rất rõ, thấy cả sự biến chuyển từ dỗi sang mềm xèo trong ánh mắt em. Em quay mặt đi, giấu cảm xúc của mình, sống mũi hơi cay.
\”Anh không nói với em chuyện người yêu cũ vì thật sự em không hỏi, anh đã định nói rõ lòng mình với em, nhưng không phải trong tình huống này\”, giọng anh run lên như sắp khóc. Sơn nắm lấy hai tay Khoa.
Khoa cúi đầu nhìn mặt đường, vẫn tránh ánh mắt Sơn.
\”Khoa, anh thích em, cho anh được làm người yêu em nhé?\”
Trái tim Khoa đã đầu hàng, nhưng lý trí em bảo bây giờ không phải lúc quyết định. Cả hai đều say, em không muốn ngày mai thức dậy phải hối hận vì những điều mình làm trong lúc không tỉnh táo.
\”Em cần thời gian suy nghĩ, mình về đi\”.
\”Ừm\” Sơn hơi thất vọng vì anh đã mang hết can đảm ra để nói những lời đó, nhưng anh tôn trọng em, chỉ muốn vỗ về em mà thôi.
Không để Khoa kịp phản ứng, Sơn choàng khăn quàng của mình qua cổ Khoa, quấn 2 vòng rồi kéo khăn lên che đầu cho em. Khoa rụt cổ vào trong chiếc khăn, đầu mũi cảm nhận hơi ấm và sự mềm mịn của len, thoáng ngửi mùi nước hoa của anh mà lòng rạo rực.
Khoa vẫn để Sơn nắm một tay mình, em quay đi về hướng nhà Bảo. Đã bao lần họ đi cùng nhau, nhưng lần này người nhỏ đang dắt người lớn, trong lòng ngổn ngang tâm tình.
Sơn nhắn vào group chat, bảo hai đứa về nhà luôn vì Khoa thấy mệt. Không ai seen tin nhắn. Mấy anh chắc đã ngủ rồi. Về đến phòng, Khoa mở app tin nhắn, tìm kiếm tên anh, bấm vào. 8 tin em chưa đọc.
Soobin → Kay
00:00 01/01/2025
chúc mừng năm mới bạn nhỏ
em có xem pháo hoa ko?
mong lần tới được xem cùng e hì hì ^^
16:30 01/01/2025
chưa dậy hả khoa
lên xem story làm cáo tuyết của a đi
23:30 02/01/2025
e giận gì a hả
sao ko rep a
20:05 03/01/2025
ra trước cửa đi
có quà cho e nè
Như trút được gánh nặng trong lòng từ cái hôm giao thừa tới giờ, Khoa cười, bỏ ignore anh rồi tắt đèn đi ngủ.
Em tỉnh dậy trong tình trạng uể oải. Khoa ngủ đến mức mụ mị đầu óc, giờ đã là buổi tối. Em mở điều chỉnh nhiệt độ nước, xả đầy bồn nước rồi ngâm mình trong nước nóng. Hơi nước bốc khắp phòng. Khoa đang rất tỉnh táo. Em nhớ lại những gì đã xảy ra hôm qua mà tưởng như mơ. Cảm giác bồi hồi nơi lồng ngực lại ùa về, nhắc cho em nhớ những lời anh nói là thật.