Soojun | Between Us – 19 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

Soojun | Between Us - 19

Yeonjun tỉnh giấc sau một giấc ngủ sâu, nhưng tư thế của anh có chút kỳ quái. Anh đang gối đầu lên tay Soobin, còn ôm chặt lấy cánh tay còn lại của hắn đang ôm ngang người anh. Yeonjun muốn hất ra, nhưng nghĩ đến cảnh hắn tỉnh dậy, trông thấy mình là người chủ động bám dính thì lại mất mặt không chịu nổi. Dù bị bệnh, nhưng Yeonjun vẫn chưa mất ý thức đến mức quên đi việc tối qua mình đã tự quấn lấy hắn thế nào.

Không còn cách nào thoát thân, Yeonjun đành nhắm mắt giả vờ ngủ, chờ Soobin tỉnh trước rồi tính sau. Nhưng càng nằm, anh lại càng cảm nhận rõ hơi thở đều đặn của Soobin phả lên tóc mình, lồng ngực vững chãi của hắn áp sát vào người anh, mang theo cả hơi ấm và mùi hương nam tính đặc trưng… Thật kỳ quái, đó rõ ràng là mùi hương của chính mình, vậy mà khi bám lên người Soobin lại khiến Yeonjun bỗng thấy xấu hổ đến mức tim cũng loạn nhịp.

Ngay khi anh còn đang cố ổn định nhịp thở, một giọng nói trầm thấp, mang theo ý cười khẽ vang lên bên tai.

\”Mới sáng sớm mà đã hưng phấn vậy sao?\”

Yeonjun giật thót, lập tức rời khỏi lồng ngực Soobin, lật đật nằm cách xa hắn một chút.

\”Anh… nói cái gì đó hả?\” Anh trừng mắt nhìn hắn, nhưng ánh mắt lại có chút chột dạ.

Soobin không đáp. Hắn chỉ im lặng nhìn anh một lúc, rồi bất chợt nghiêng người áp trán mình lên trán Yeonjun.

Hành động này quá đột ngột, khiến Yeonjun không kịp né tránh. Đôi mắt anh trợn to, hơi thở khựng lại trong chốc lát.

Soobin nhắm hờ mắt, cảm nhận nhiệt độ trên da anh, sau đó chậm rãi lên tiếng: \”Vẫn chưa ổn… Em còn hơi nóng. Hôm nay nghỉ làm nhé?\”

Yeonjun nghiêng đầu, tránh đi ánh mắt hắn, lầm bầm: \”Không cần anh nói tôi cũng biết… Beomgyu nói phát tình phải mất 2-3 hôm mới qua, cũng giống như lúc bình thường… ấy…\”

Câu nói vừa ra khỏi miệng, Yeonjun mới nhận ra mình đã lỡ lời. Anh lập tức im bặt, nhưng đã quá muộn.

Quả nhiên, Soobin nheo mắt, làm bộ như chưa hiểu, cố tình nhướng mày hỏi lại: \”Hửm? Giống như lúc bình thường thế nào?\”

Yeonjun nghiến răng, vội vàng lảng sang chuyện khác: \”Không có gì hết. Tôi đói rồi, muốn ăn gì đó.\”

Soobin nhìn anh chăm chú một lát rồi bật cười, không tiếp tục truy hỏi nữa. Hắn duỗi người, lười biếng đáp: \”Được thôi, anh đi mua cho em chút gì đó để ăn nhé?\”

Yeonjun lập tức từ chối: \”Thôi, để tôi đi. Anh sẽ trễ làm mất.\”

\”Hả?\” Soobin nhướng mày. \”Em ở nhà thì anh phải đi đâu cơ?\”

\”Thì đi làm chứ còn gì?\” Yeonjun đáp một cách hiển nhiên.

Soobin bình tĩnh nói: \”Không, hôm nay anh phải ở nhà chăm em.\”

Sau khi dỗ dành Yeonjun ăn sáng, Soobin sắp xếp lại góc làm việc trong phòng khách rồi bắt đầu xử lý công việc tại nhà. Hắn mở laptop, lướt qua đống tài liệu cần phê duyệt trong ngày, thỉnh thoảng lại nhận một cuộc gọi từ đối tác hoặc thư ký Huening Kai để giải quyết những vấn đề quan trọng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.