BẠN ĐANG ĐỌC
Tên gốc: 自愿沦陷
Tác giả: Mộng Hữu Thư (梦有书)
Nguồn lậu: gdsoftga
Năm thứ ba được Lục Dục Hằng bao nuôi, vừa mới từ Paris trở về, đã nghe được khắp nơi tin tức Lục Dục Hằng đích thân đến cửa hàng trang sức mua nhẫn, hư hư thực thực muốn đính hôn, sự ấm…
#boylove
#caoh
#danmei
#hiệnđại
#songtính
#thôtục
#đam
#đammỹ
Lục Dục Hằng nắm thân cặc cọ vào miệng lồn, sau đó thọc mạnh vào bên trong, từng tầng tầng lớp lớp thịt non tử cung bao lấy hắn, hắn thở ra một hơi: \”Vợ dâm, sao lại thít chặt như vậy? Muốn ông xã đến vậy sao?\”
Thẩm Thư Chí nức nở rên rỉ: \”Ông xã… Cặc bự đừng hung hăng như vậy… Lồn dâm ưm ưm a… Lồn dâm trướng quá! Ư ưm ưm ưm…\”
Anh kẹp chặt cây gậy thịt, khó nhịn mà lắc mông, như muốn đẩy cặc lớn ra, nhưng kết quả lại ăn vào càng sâu.
Vòng eo hữu lực của Lục Dục Hằng dập mạnh vào bờ mông thịt đầy đặn, làm bờ mông trắng nõn đỏ bừng: \”Đĩ dâm! Rên rỉ dâm đãng như vậy là ước gì chồng dùng sức thêm một chút chứ gì!\”
Thẩm Thư Chí cắn môi đỏ, nhíu mày ngửa đầu lên, thở dốc dồn dập: \”A ưm ưm… Không có… không có ưm…\”
Ánh mắt Lục Dục Hằng tối sầm đi, lộ ra vẻ hiểm độc, dưới háng thô bạo nắc tới: \”Không có? Vậy lồn dâm sao lại kẹp chặt như vậy hửm?\”
Thẩm Thư Chí bị địt đến mức ôm chầm máy sục nước: \”Ông xã! Bởi vì của ông xã quá lớn! A a a a a a!! Ông xã đừng mà!! Ưm ưm ông xã đừng a ưm ưm ưm… Ông xã… sâu quá… sâu quá…\”
Lục Dục Hằng không màng tiếng nức nở của anh, hắn nắm chặt cánh mông dùng sức đâm vào càng sâu hơn: \”Đĩ dâm! Biết ăn cặc như vậy, phải dạng chân cho người ta địt đến chết!\”
Thẩm Thư Chí vừa thở dốc, vừa rưng rưng lắc đầu: \”Hức hức hức… Chỉ cho ông xã địt… Là đĩ dâm của ông xã…\”
Lục Dục Hằng ôm chầm phía sau lưng anh, lưu lại một dấu răng thật sau trên cổ anh, giống như đang đánh dấu thú cái: \”Nhớ kỹ lời em nói!\” Nếu anh dám hối hận, hắn thật sự sẽ nhốt anh lại!
Thẩm Thư Chí nghiêng đầu, tìm đến bờ môi thô cứng của hắn, chủ động dâng chiếc lưỡi non mềm lên, vặc eo lắc mông nuốt cặc: \”Chồng yêu ư… Không hối hận… Vợ dâm cho chồng địt mỗi ngày… Sinh em bé cho chồng a a a… Ông xã ~ cặc bự đang đụ tử cung… Thích chồng lắm… Vợ dâm rất thích anh…\”
Giọng cười khàn khàn của Lục Dục Hằng có chút điên cuồng, dưới háng \”Bạch bạch\” như đóng cọc, lại nhìn biểu cảm như đang đau dớn của Thẩm Thư Chí, có thể thấy được vào sâu thế nào.
Trứng dái đập lên đáy chậu, lông cặc thô cứng cọ xát hột le non mềm của Thẩm Thư Chí, hơn nữa bướm dâm bị địt điên cuồng, anh nhanh chóng bị đụ đến cao trào, dâm dịch trong suốt làm cặc bự ra vào càng lúc càng mượt mà hơn, tiếng nước thọc vào rút ra không ngừng vang lên.
Thẩm Thư Chí run rẩy co rút lại, sau cơn cực khoái, cơ thể mẫn cảm nhất lại tiếp tục bị hiếp dâm, khoái cảm liên tục chồng chất.
Thế nhưng nơi này là wc công cộng, tuy rằng người tới rất ít, nhưng không đại biểu là không có, bọn họ ở trong buồng lăn lộn gần hai tiếng, nhìn thấy có người đi toilet cũng rất bình thường.
Có điều người nọ tới không đúng lúc, lúc này Lục Dục Hằng nổi gân xanh cắn răng mãnh công, Thẩm Thư Chí rên rỉ mê người như vậy, Lục Dục Hằng sao có thể chịu được bị một người qua đường không liên quan chút nào nghe thấy, vì thế một tay che lại miệng Thẩm Thư Chí, ở bên tai anh gằn giọng: \”Đĩ dâm, ngoan ngoãn nhịn xuống, ông xã không muốn người khác nghe được tiếng rên êm tai của em!\”