Thần Dương chỉ vừa mới đút vào, còn chưa kịp thọc rút, cửa viện đã bị Y Lan đẩy ra, hắn lập tức bày ra thuật che mắt, làm Y Lan chỉ nhìn thấy bọn họ đang đứng trò chuyện.
Khê Minh run rẩy nhắm mắt lại, không dám làm gì dù chỉ là một cử động nhỏ, sợ bị Y Lan nhìn thấy, tuy rằng biết rõ Y Lan là tuyệt đối không nghe được cũng không thấy được, nhưng y vẫn căng thẳng đến mức quên cả cách thở.
Thần Dương thấy y như thế, tựa như đã phát hiện ra thú vui mới, vừa thúc vào nhè nhẹ , vừa nhìn Y Lan hỏi: \”Nhỏ thô lỗ kia, ngươi tới đây làm gì?\”
Y Lan không khách khí ngồi xuống, nuốt nước miếng nói: \”Bọn Thương ca không chịu nói với ta họ muốn đi đâu, ta nghĩ các ngươi nhất định sẽ biết, mau nói cho ta biết.\”
Khê Minh nghe vậy, trực giác cho y biết nên bấm một quẻ, vì thế vừa bị thúc vào nhè nhẹ, vừa phải bấm tay tính quẻ. Có lẽ là hấp thu linh lực thuần túy của long mạch, quẻ này y tính ra rõ ràng hơn trước nhiều, tình kiếp của Y Lan có liên hệ đến nhân duyên kiếp của anh em Chu gia, cho nên Y Lan cũng phải đi theo anh em Chu gia.
\”Thần Dương… ưm… nói cho cô… cho cô ấy… A a cho cô ấy biết đi…\”
Thần Dương nắm đầu gối y đè lên tường, dập một cái thật sâu: \”Làm vậy ta được gì?\”
Nhưng ở trong mắt Y Lan, chỉ là hai người đang khó xử hỏi nhau, vì thế cô nói: \”Ta biết y thuật, đi theo cũng tiện hơn, kỳ thật ta cũng có thể tự hỏi thăm, nhưng ta cảm thấy thời gian quá gấp gáp, muộn quá có lẽ sẽ không tới kịp, các ngươi làm ơn, hãy cho ta biết đi.\”
Cô nói xong rồi chuẩn bị bước qua, Khê Minh sợ tới mức cả người run lên: \”Không… Đừng tới đây!\”
Y Lan khó hiểu dừng lại: \”Sao vậy?\”
Bụng dưới của Khê Minh run lên, vốn muốn cố gắng chịu đựng nói cho xong, nhưng lại bị Thần Dương địt cho không nói được câu nào hoàn chỉnh, chỉ có thể khóc không ra nước mắt nói với hắn: \”Đều…. Ngươi ưm ưm ưm a… Đều theo lời ngươi… Mau ưm a… Mau nói cho cô ấy đi, cầu ngươi… Phu quân…\”
Thần Dương nghe được đáp án vừa lòng, sung sướng nói hướng đi cho Y Lan biết.
Y Lan cảm kích nói tạ ơn, sau đó nói: \”Nếu Triệu Linh Yểu tới tìm ta, làm phiền các ngươi nói với cô ấy ta lên núi hái thuốc.\”
Cô nhìn thấy hai người gật đầu, vì thế yên tâm thoải mái rời đi, nhưng mà cô vừa đi, thủ thuật che mắt kia lập tức biến mất, hai người hôn nhau say đắm, nơi dính chặt dưới thân ướt đẫm, trong lúc thọc vào rút ra còn mang theo từng sợi nước dâm mĩ. Cái gật đầu mà Y Lan nhìn thấy, cũng chỉ là kết quả mà cô muốn nhìn thấy thôi.
Hai chân thon dài của Khê Minh vòng qua vòng eo cứng rắn của Thần Dương, ngón chân cuộn tròn vì khoái cảm, hai cái lỗ dâm đều bị địt đến khép không được. Lúc này không có ai, lá gan của y cũng lớn hơn một chút, sau khi nụ hôn kết thúc y nói với Thần Dương: \”Mệt… chân không kẹp được.\”
Thần Dương vừa thọc vào rút ra, vừa đi đến ghế đẩu ngồi xuống, vì thế biến thành Khê Minh ngồi trên đùi hắn.
Tư thế này làm hắn thúc vào rất sâu, Khê Minh nắm bả vai Thần Dương chủ động rên rỉ vặn vẹo lắc eo, nghe tiếng nước giao hợp vang lên, vừa xấu hổ vừa thỏa mãn, đặc biệt là nhìn dáng vẻ Thần Dương còn không có sức chống cự với mình, trong lòng y càng thêm vui sướng.