\”Khê Minh, sao hôm nay lại nghỉ ngơi sớm vậy?\”
Khê Minh hoảng sợ mà che miệng lại, bướm non co rút đến run rẩy: \”Là… là Đình Dật đại nhân!\”
Mặt Thần Dương u ám đến đáng sợ: \”Tới cũng đúng lúc thật!\”
Khê Minh phát run, vừa là sợ hãi, cũng vừa là bị thân cặc lấp đầy mang đến khoái cảm: \”Mau lấy ra đi…\”
Thần Dương liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, ngậm ý cười khàn khàn nói: \”Loại thời điểm này sao lấy ra được bảo bối ~\”
Khê Minh cắn răng giãy giụa, bị Thần Dương đè lại dễ như trở bàn tay, sau đó Thần Dương kéo màn xuống.
Đình Dật đẩy cửa ra, thấy Khê Minh đắp chân nằm nghiêng trên giường, màn giường buông xuống một nửa, chỉ lộ ra nửa người trên, sắc mặt có chút ửng đỏ, lo lắng hỏi: \”Có phải khó chịu chỗ nào hay không? Đều do ta, làm ngươi bị thương đến hai lần.\”
Khê Minh vờ ho khan che giấu hơi thở hỗn loạn của mình, lẳng lặng mà nhìn Thần Dương đang ngồi quỳ giữa hai chân y sau màn giường, đang đút cặc vào người mình từng tấc một, y cố chịu đựng mà lắc đầu: \”Ngài cũng không phải cố ý, hơn nữa chỉ là vết thương nhỏ, nghỉ ngơi chút nữa là được.\”
Thân cặc thô to hoàn toàn đâm vào sào huyệt ấm áp trơn ướt, Thần Dương nhìn chằm chằm Khê Minh, không buông tha một biểu tình nào trên mặt y.
Khê Minh nắm chặt chăn, trên mặt giả vờ như không có gì: \”Đại nhân buổi tối tới tìm ta, là có chuyện gì sao?\”
Đình Dật xấu hổ ho khan một tiếng, ánh mắt chột dạ mà nhìn sang chỗ khác: \”Chỉ là tới nói chút chuyện cho ngươi biết, chắc là ngươi cũng đoán được, ta cùng Thái Kỳ… ờ… là loại quan hệ đó.\”
Thừa dịp Đình Dật dời tầm mắt, Thần Dương hung hăng xoay tròn thân cặc, nghiền ép thịt lồn trong bướm dâm hai vòng, Khê Minh cắn chặt răng, suýt nữa khóc thành tiếng: \”Việc này… việc này đệ tử đúng là đoán được, giờ đại nhân không giấu đệ tử nữa, chắc là đã nghĩ thông suốt, vậy đệ tử chúc ngài cùng đại nhân Thái Kỳ ân ái không rời, vĩnh kết đồng tâm.\”
Đình Dật nhẹ nhàng thở ra, không ngờ đệ tử nhà mình lại có năng lực tiếp thu tốt như vậy, thế thì mình không cần giải thích nhiều nữa: \”Thật ra còn có một việc.\”
Khê Minh thật sự sắp chịu đựng hết nổi, tên khốn Thần Dương này, cắm phía trước còn chưa đủ, còn cắm thêm một cây vào lỗ đít, hai khúc thịt đáng sợ hoàn toàn đâm vào lút cán, làm hai lỗ dâm căng đến mở rộng ra, Khê Minh bị lấp đầy đến phát run.
Con cặc phía sau không ngừng đâm thọc vào điểm nứng trong lỗ đít, cây còn lại cũng nóng lòng muốn thử hôn vào miệng tử cung. Khê Minh lẳng lặng mà dùng ánh mắt cầu xin Thần Dương, cầu xin hắn đừng trêu đùa mình như vậy, Thần Dương giả vờ không hiểu, cố ý rút cặc ra một đoạn rồi lại dập mạnh trở về, dán sát vào miệng bướm mà cọ xát, làm bụng dưới Khê Minh cũng nhô lên.
Khê Minh run rẩy hít vào một hơi, một chân gác lên bụng Thần Dương đẩy hắn: \”Đại nhân cứ nói đừng ngại.\”
Đình Dật không hề nhận ra, vẫn còn chột dạ mà nói: \”Ta… có… có khụ khụ, có thai, ờ, là như vậy đó, cũng không phải chuyện lớn gì cả, chỉ… chỉ báo ngươi một tiếng.\”


