BẠN ĐANG ĐỌC
[Phủng hiến mỹ âm hộ/Tiểu tao hóa ngây thơ hiến thân cho nghĩa đệ hắc bang]
TÁC GIẢ: Đại Anh Đào
TÌNH TRẠNG BẢN GỐC: Đã hoàn thành
TÌNH TRẠNG BẢN EDIT: Đã hoàn thành (Chưa beta)
NGUỒN CONVERT: ThiênPhong
EDITOR/Proofreader&Quality Checker: Baby Gang…
#1v1
#songtính
#thôtục
#đammỹ
#đạianhđào
Nghe được tiếng kêu dâm mị của Phương Ly, Tiêu Tắc hung ác đẩy nhanh tốc độc, căn cặc với kích cỡ khổng lồ \’chào hỏi\’ cả tử cung, cứ như vũ bão mà chơi lỗ nhỏ đỏ tươi.
Trên tường phản chiếu lại hình ảnh hai thân thể quấn quít lấy nhau, người đàn ông xã hội đen cường tráng đang đè lên anh trai mình, dùng thứ thô to dưới háng chôn vào sâu bên trong anh, đụ đến mức bụng nhỏ của Phương Ly gồ lên hình dạng dương vật, kèm theo đó là tiếng khóc thút thít của anh vì xấu hổ. Bên ngoài lồn nhỏ đã bị chơi sưng lên, hai mép thịt bị đánh đến không ngừng trào ra bọt mép, giữa đùi cũng là một đống hỗn loạn!
Tiêu Tắc một bên vận động eo hông, một bên ghé sát vào tai anh, hôn lên vành tai đỏ rực của anh, còn thấp giọng buông lời nhục nhã: \”Anh trai dâm đãng, tử cung của anh thích hút đến thế sao, hút một cái liền làm em cứng muốn nổ!\”
\”Không… Ô, Tiêu Tắc… Đừng nói nữa—hức!\”
\”Mẹ nó! Cái lỗ này thật mềm, tử cung cũng vừa mút cặc vừa phun nước, đúng là hiếm có khó tìm!\”
\”Không! Ô ô Tiêu Tắc… Không cần nói vậy… Hức—a anh là anh trai của em… ưm ưm!\”
\”Anh đúng là anh trai (nuôi) của em, nhưng giờ anh chính là con chó cái của em, là cái bao cặc của em!\”
\”A aaa ô—hức… Không, không phải mà… Anh không phải hức ha…\”
Người có phẩm hạnh tốt đẹp như Phương Ly sao có thể chịu được mấy lời thô tục vũ nhục như thế này, nghe xong lập tức xấu hổ muốn chết đi sống lại, thân thể loạn run, hai cánh tay tê rần không thể chịu nổi sức nặng thân mình mà buông xuống, ô a một tiếng liền đổ người xuống giường.
\”Đĩ dâm. \” Tiêu Tắc nâng vú anh lên, liếm lên vành tai đỏ như máu, dưới háng vẫn luôn kiên trì giã nát tử cung mập mạp, khiến cho Phương Ly kêu lên thảm thiết, cảm nhận rõ ràng đường cong cơ thể phía dưới co rút ra sao.
\”Phương Ly, em sẽ không tha cho anh, em muốn mỗi ngày đều địt anh! Cắm vào tử cung anh! Làm cho anh mang thai mới thôi!\”
Nghe được câu cuối cùng, cơ thể Phương Ly run rẩy dữ dội, liên tục lắc đầu: \”Không—ô ô… Không thể, Tiêu Tắc… hức a!\”
Tiêu Tắc cảm nhận được anh mình càng ngượng ngùng thì lại càng kẹp chặt hơn, hai bàn tay không ngừng xoa bóp bầu vú, cánh tay hiện lên đường cong cơ bắp gợi cảm, cơ mông rắn chắc hung ác đè ép xuống, đánh vào gò mông trắng múp của Phương Ly tạo nên tiếng bạch bạch, quả thực cả tử cung cũng sắp bị đâm thủng!
\”A… Không… Hức ha nặng quá! Xin em! Ô a! Xin em ngừng lại aaa! Anh sắp hỏng rồi ưm aa!\”
Cùng với tiếng giao hợp kịch liệt vang lên khắp phòng, Phương Ly bị thúc muốn bay lên chỉ có thể nắm chặt lấy ga giường, ngũ quan thanh tú vặn vẹo, đôi môi hồng nhuận hơi mở ra, theo tiết rấu đưa đẩy điên cuồng của cặc bự, hoàn toàn mất đi khả năng tự hỏi, trở thành nô lệ tình dục dưới háng đàn ông.
Mà mị thịt sâu trong lồn non càng thêm liều mạng co rút, hòa chung với tiếng rên rỉ thê hương của Phương Ly, nước dâm tựa như đại hồng thủy mà phun trào không ngừng, tất cả đều tưới lên đầu buồi của Tiêu Tắc.