[Song Tính] Sau Khi Lộ Tẩy Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Chơi Chết – Chương 4: Bôi rượu lên đầu nhũ, đối thủ một mất một còn hình như có ý với cậu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Song Tính] Sau Khi Lộ Tẩy Bị Đối Thủ Một Mất Một Còn Chơi Chết - Chương 4: Bôi rượu lên đầu nhũ, đối thủ một mất một còn hình như có ý với cậu

Chương 4: Bôi rượu lên đầu nhũ, đối thủ một mất một còn hình như có ý với cậu

Bầu ngực đỏ ửng mà cậu chưa từng chạm vào bỗng chốc cứng lên. Bùi Thư chưa bao giờ biết nơi này lại có thể mang đến cảm giác tuyệt vời đến vậy. Từng đợt sóng khoái lạc lan tỏa khắp cơ thể, Bùi Thư vùi đầu vào lòng Hứa Tự, nửa người đã mềm nhũn ra.

Hương thơm thoang thoảng của gỗ tùng tràn ngập lồng ngực Bùi Thư. Mùi hương đặc trưng trên người Hứa Tự bao bọc lấy cậu. Bùi Thư vô thức hít một hơi thật sâu, cảm nhận được sự cứng đờ dưới thân, cậu mới nhận ra mình vừa làm gì.

Bầu không khí mập mờ lan tỏa trong không trung. Hứa Tự chỉ khẽ dừng lại một lát rồi lại tiếp tục hành động. Đôi gò bồng đảo mềm mại rung động dưới những ngón tay thon dài, chỉ một chút nữa là đã hoàn toàn vượt qua chiếc áo yếm trễ nải.

Hứa Tự hít sâu một hơi, múc một thìa nhỏ rượu nếp từ chén trên bàn, đổ hết lên ngực Bùi Thư. Cảm giác ướt át khiến Bùi Thư khó chịu muốn ngồi dậy, nhưng lại bị Hứa Tự ấn trở lại.

Hàng mi Hứa Tự khẽ run, song giọng nói vẫn giữ vẻ chính nhân quân tử: \”Đa tạ cô nương đã khoản đãi.\”

Đôi môi nóng bỏng ngậm lấy nhũ hoa căng tròn, Bùi Thư kinh ngạc ré lên một tiếng rồi muốn nhảy ra, nhưng eo cậu lại bị Hứa Tự nắm chặt trong tay.

Đầu lưỡi lướt trên nhũ hoa đang cương cứng, cách một chiếc áo yếm ướt át, cảm nhận càng thêm rõ ràng. Bùi Thư khẽ run rẩy, phát ra vài tiếng rên nho nhỏ. Hứa Tự ngậm lấy hạt đậu nhỏ trong miệng, không ngừng mút mát, lưỡi hắn ấn lên nhũ hoa quấy quá trái phải. Hắn hé môi ngậm lấy nhiều thịt vú hơn, mút mát chúng trong miệng.

Bùi Thư gần như phát điên vì cơn khoái này. Cả người cậu đã hoàn toàn nằm trong lòng Hứa Tự. Cảm giác sung sướng quá độ khiến eo cậu cong lên. Cậu cố gắng chống vào ngực Hứa Tự, miệng phát ra tiếng kháng cự yếu ớt.

\”Không… đừng… ưm…\”

\”Chẳng phải cô nương mang đồ ăn vặt đến cho Hứa mỗ sao?\”

\”Đủ… đủ rồi… quá… quá rồi…\”

\”Nhưng Hứa mỗ vẫn chưa ăn xong.\”

Hứa Tự liếm sạch chút ngọt ngào cuối cùng trên áo yếm, đầu lưỡi hắn vô tình chạm trực tiếp vào phần thịt mềm mại nhô ra từ áo yếm. Hắn lại múc một thìa rượu nếp, đổ lên bụng dưới của Bùi Thư.

\”Cảm ơn cô nương đã khoản đãi.\”

\”A…\”

Cảm giác từ bụng truyền đến khiến Bùi Thư ôm chặt lấy đầu Hứa Tự. Cậu lắc đầu kháng cự, nhưng bị Hứa Tự tách hai tay ra, ấn lên nhũ thịt bắt đầu xoa nắn.

Nhũ thịt ướt át bị liếm trong lòng bàn tay, ép lật đi lật lại, Hứa Tự liếm sạch rượu nếp trên bụng, nâng tay đưa chén đến miệng uống vào một ngụm lớn.

\”Hương vị của rượu nếp không tệ, cô nương cũng thử xem…\”

Những lời chưa nói hết chìm vào giữa môi và răng hai người. Vị ngọt thanh mát của rượu nếp trượt vào miệng, khoang miệng Bùi Thư bị Hứa Tự liếm khắp. Đến khi đối phương lè lưỡi ra, Bùi Thư gần như không thể thở được nữa.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.