[Song Tính, Cao H, Thô Tục] Chúng Ta Yêu Nhau Sao – Chương 9: Không muốn à? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Song Tính, Cao H, Thô Tục] Chúng Ta Yêu Nhau Sao - Chương 9: Không muốn à?

Hắn chậm rãi đi lên cầu thang, mỗi bước đều cố ý cọ thứ đã cứng rắn dưới quần lên khe mông y, chẳng thèm nhìn đường mà cúi đầu hôn mút cổ cùng gáy y, mặc sức phả ra hơi thở ồ ồ, nóng hầm hập. Hắn ném y lên giường, dùng đầu gối cọ giữa háng y, nửa quỳ trên người y, sắc tình liếc từ dưới lên trên, khàn giọng hỏi:

\”Mấy tháng rồi không được đụng đến, có phải lỗ nhỏ này rất nhớ tôi không?\” đầu gối hắn khẽ đỉnh lên, vừa vặn chạm đúng vào nơi cần chạm.

\”Đoan Minh, cho tôi chăm con được không?\”

\”Suỵt!\” Hắn đặt tay lên môi y, một tay thong thả cởi cúc áo của y, giữa thanh thiên bạch nhật không ngại tuyên dâm.

Cúc áo mở, để lộ ra lồng ngực trắng như tuyết, hơi gầy nhưng xinh đẹp, Đoan Minh mê muội cúi đầu liếm mút, hàm răng không ngừng nhay cắn hai đầu vú nhạy cảm khiến người dưới thân dù không muốn cũng không thể khước từ. Tay hắn chậm rãi vuốt ve khắp người y, nhanh nhẹn cởi đến mảnh vải cuối cùng, nhìn đến vết mổ trên bụng đã lành, lại nhìn đến nơi nào đó đã ướt át đói khát mấp máy.

\”Xem này, thân thể em vẫn là tuyệt nhất. Vừa đụng chạm vài cái đã say đắm liếm láp ngón tay tôi. Nhớ xem lần cuối cùng chúng ta vui sướng là khi nào? Lúc đó bụng em thật lớn, thế nhưng lại cực kỳ bất chấp, dâm đãng cưỡi lên eo tôi, một tay ôm bụng, một tay bóp ngực tôi, không ngừng nhấp lên nhấp xuống. Cái bướm béo mập này kẹp chặt lấy tôi, không ngừng mút vào, tham lam y như chủ nhân nó vậy, mút tôi thật sung sướng. Em không biết lúc đó nhìn em xinh đẹp lại dâm đãng cỡ nào đâu…\”

\”… Đừng nói.\” Hà Thanh đưa tay bịt miệng hắn, ngờ đâu lòng bàn tay lại bị hắn lưu manh liếm mấy cái, lúc muốn rút về thì đã muộn. Tay bị hắn nắm lấy, bị miệng lưỡi điêu luyên của hắn mút mát, từng đầu ngón tay ướt rượt, một cơn tê dại chạy đến tận giữa hai chân khiến nơi nào đó run rẩy co rúm lại.

\”Sướng không? Mấy tháng rồi có phải em cũng rất đói khát?\”

\”Aaa…\” Hà Thanh không kìm được mê hoặc, vứt bỏ hết những khổ đau vừa mới nhận cách đây không lâu, chỉ có thể mở miệng rên rỉ.

Đoan Minh liếm khắp cùng thân thể y nhưng lại không hề chạm đến nơi đang chảy nước giữa háng, trêu chọc nó buồn bực mấp máy mời gọi không thôi.

\”Giờ em muốn thế nào, nói tôi nghe xem.\”

\”Con…\” Hà Thanh đột nhiên tỉnh táo lại, muốn nói để tôi ôm con, nhưng mà lời còn chưa nói ra đã bị nụ hôn cuồng bạo của Đoan Minh chặn lấy. Hắn hôn đến mức y không thở nổi, nếm được cả vị tanh ngọt, mơ hồ mở mắt chỉ thấy đôi mắt vằn tia máu của hắn, nghe bên tai hắn gằn giọng gầm lên:

\”Nhớ cho kỹ – Tân Anh không phải do em sinh, nếu trong cái nhà này có một người khác ngoài tôi và em biết được thân thế thật sự của thằng bé thì cả đời em đừng mong nhìn thấy nó. Để nó lớn lên trong khuôn viên này, gần đến như vậy, thậm chí cho phép em từ xa đứng nhìn nó đã là tử tế với em rồi.\”

Hà Thanh đau đớn khóc lên, y không thể tin được bản thân còn có thể hết lần này đến lần khác phải tiếp nhận những nỗi đau càng to lớn hơn.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.