ed: junie
Lưu Nghi Vĩ gọi Thôi Âu Ninh nửa ngày, phát hiện căn bản không gọi được hắn.
\”Làm sao vậy, Thôi ca? Anh……\”
Cậu vừa quay đầu lại thì phát hiện Thôi Âu Ninh nhìn bề ngoài thì không thấy có gì sai, nhưng lại gần vào một chút mới thấy ánh mắt thập phần dại ra.
Lưu Nghi Vĩ hoảng sợ: \”Này, Thôi ca? Anh làm sao vậy?\”
Thôi Âu Ninh nhìn trước mặt thấy có tới năm Lưu Nghi Vĩ xoay tới xoay lui, nghiêm túc nói: \”Tôi uống say.\”
Lưu Nghi Vĩ liếc mắt một cái vào số bia còn trong chai, chỉ cách miệng chai khoảng 10cm, không thể tưởng tượng nổi nói: \”Anh mới chỉ uống một ngụm đã say rồi sao!?\”
Thôi Âu Ninh ổn định thân thể đang lung lay: \”Ừm……\”
Lưu Nghi Vĩ nóng nảy: \”Bây giờ làm sao bây giờ a! Anh cũng không nói với em là tửu lượng của anh lại kém như vậy!!\”
Thôi Âu Ninh hoảng hốt xua tay: \”Không liên quan…… Chuyện này tôi cũng không nghĩ tới.\”
\”Liên quan hay không chuyện của em không quan trọng!\” Lưu Nghi Vĩ quay đầu lại nhìn mọi người đã ngồi đầy đủ vào vị trí, vội la lên: \”Quan trọng là hiện tại tất cả mọi người đã ngồi xong! Chỉ còn chờ hai chúng thôi, buổi phát sóng trực tiếp sắp bắt đầu rồi!\”
Thôi Âu Ninh nghiêng đầu nghĩ một chút.
Hắn vì uống say, khi nghiêng đầu trông rất đáng yêu: \”Ừm…… Tôi có thể giả vờ để bọn họ không phát hiện ra bộ dáng này\”
Lưu Nghi Vĩ không tin nhìn hắn: \”Làm bộ? Làm sao mà giả vờ?\”
Thôi Âu Ninh lắc lư đầu như cái chai, sau đó tay đặt lên mặt, rồi bắt đầu khôi phục bộ dáng bình thường, không chút để ý.
Lưu Nghi Vĩ bị thay đổi này làm sợ ngây người: \”Ui vãi, đây là ai? Bộ dáng vừa mới uống say kia là anh diễn sao?\”
Thôi Âu Ninh nói: \”Không, bộ dáng hiện tại này mới là tôi đang diễn.\”
Lưu Nghi Vĩ:……
Hắn từ trên xuống dưới đánh giá Thôi Âu Ninh, cảm thấy quả thật không có gì vấn đề, chạy nhanh túm hắn đi tới địa điểm phát sóng trực tiếp, vừa đi vừa nói nhanh.
Thôi Âu Ninh đi theo phía sau, đến chỗ ngồi của Lưu Nghi Vĩ, Lưu Nghi Vĩ quay đầu phát hiện Thôi Âu Ninh còn đi theo mình, hoảng sợ nhỏ giọng nói: \”Anh làm gì đó? Chỗ ngồi của anh ở bên kia kìa!\”
Thôi Âu Ninh chậm rì rì quay đầu nhìn thoáng qua chỗ trống duy nhất chưa có ai ngồi, sau đó kéo dài âm thanh \”A\” một tiếng, chậm rì rì đi qua.
May là hắn bình thường cũng đã như vậy, nhân viên công tác chỉ ghét bỏ hắn chậm chạp, không cảm thấy có gì dị thường.
Đạo diễn kêu: \”Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, phát sóng trực tiếp chuẩn bị, ba, hai, một…… Bắt đầu!\”
Người dẫn truyện ở vị trí chính giữa, mỉm cười chào hỏi: \”Hello mọi người, hoan nghênh các bạn đến với chương trình 《 Tuổi trẻ chúng ta 》, đặc biệt phát sóng trực tiếp cho các bạn. Tôi là người dẫn truyện Lôi Không, bên cạnh tôi là mười hai vị thí sinh tham gia phát sóng trực tiếp lần này. Xin mời các thí sinh lần lượt chào hỏi các bạn xem phát sóng!\”