Sau Khi Tỏ Tình Với Ảnh Đế, Tôi Nổi Tiếng. – Chương 30: Ý kiến rất hay. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Sau Khi Tỏ Tình Với Ảnh Đế, Tôi Nổi Tiếng. - Chương 30: Ý kiến rất hay.

ed: junie

Thôi Âu Ninh cúi đầu nhìn Mạch Cốc Trì.

Mạch Cốc Trì chỉ cần nhìn vào đôi mắt của hắn theo bản năng liền run lên.

Thôi Âu Ninh không nói gì thêm, chỉ hờ hững liếc mắt rồi im lặng đi ra khỏi nơi ghi hình.

Mãi đến khi bóng dáng hắn biến mất ngoài cửa thì đạo diễn mới như vừa tỉnh mộng, miệng chửi thầm, tay vội vã chỉ chỉ: \”Từ từ từ! Tắt hết camera cho tôi!\”

Mạch Cốc Trì thầm nghĩ, lần này mình xong đời rồi, đạo diễn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn.

Hắn có thể nghe thấy tiếng tương lai tan nát của mình đang vỡ vụn.

Bên ngoài lều ghi hình, không ai quan tâm đến sự xuất hiện hay rời đi của Thôi Âu Ninh, vì tất cả đều đang tập trung quay chương trình. Hành lang tập luyện cũng trống rỗng, Thôi Âu Ninh một mình đi thẳng đến sân thượng.

Trên sân thượng có hai chiếc ghế nhựa tựa lưng với tay vịn, Thôi Âu Ninh tùy tiện kéo một chiếc và ngồi xuống.

Lưu Nghi Vĩ lén lút bước lên, cảnh đầu tiên hắn thấy là Thôi Âu Ninh vẫn ngồi bất động trên ghế.

Hắn cẩn thận thò đầu vào, nhẹ giọng hỏi: \” Thôi ca?\”

Thôi Âu Ninh quay đầu nhìn hắn.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi tập luyện bắt đầu, Lưu Nghi Vĩ thấy Thôi Âu Ninh trong trạng thái này.

Đôi mắt hắn một màu đen sâu thẳm, nửa mở nửa khép, khuôn mặt hoàn toàn vô hồn.

Trông như thể… một cái xác không hồn.

Ý nghĩ bất chợt này khiến Lưu Nghi Vĩ sợ hãi: \”Thôi ca, anh…anh có ổn không?\”

\”Có thuốc không?\”

\”Hả?\” Lưu Nghi Vĩ ngơ ngác: \”Cái gì… cái gì thuốc?\”

Giọng Thôi Âu Ninh trầm thấp, khàn khàn, mang theo một cảm xúc lạ lùng: \”Bạch Hạc.\”

Lại là loại thuốc lá này.

Thôi Âu Ninh dường như có một sự ám ảnh đặc biệt với loại thuốc này.

Nếu là bình thường, khi Thôi Âu Ninh đòi hỏi loại thuốc này, Lưu Nghi Vĩ chắc chắn sẽ phớt lờ, nghĩ rằng có hút hay không cũng chẳng quan trọng. Nhưng Thôi Âu Ninh lúc này khiến Lưu Nghi Vĩ cảm thấy có phần… đáng sợ.

Không rõ là cảm giác gì, nhưng Lưu Nghi Vĩ biết có gì đó không ổn.

Nhanh chóng suy tính trong đầu, Lưu Nghi Vĩ nghĩ ra vài cách có thể mua được thuốc và lập tức chạy xuống dưới lầu để gọi điện thoại.

Hai mươi phút sau, trợ lý của hắn đã tìm cách đưa tới một bao Bạch Hạc

Bao thuốc này, từ bao bì đến thiết kế, đều đi theo phong cách tối giản nhưng tinh xảo. Nhìn không giống như thuốc lá, mà giống như một tác phẩm nghệ thuật được làm thủ công với sự tỉ mỉ đến từng chi tiết.

Tóm lại, rất xứng đáng với giá tiền của nó.

Lưu Nghi Vĩ cầm bao thuốc cùng chiếc bật lửa, chạy lên sân thượng. Thôi Âu Ninh vẫn ngồi tại chỗ, không động đậy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.