Mẹ Văn nghe ông nói mà quýnh hết cả lên, lập tức đẩy ba Văn về lại phòng.
Cửa phòng vừa đóng lại, mọi âm thanh cũng biến mất hoàn toàn.
Văn Thanh lại ngả lưng nằm xuống ghế bập bênh, liếc mắt nhìn vali hành lý cũ kĩ ở gần đó mà trước đây đã được hắn cố ý chuẩn bị sẵn, lẳng lặng cong môi cười.
*
Rạng sáng hai giờ, Văn Thanh kéo hành lý từ trong phòng đi ra ngoài.
Lúc xuống lầu, vì không được giữ chặt nên hành lý trượt xuống bậc thang, tạo ra tiếng động không hề nhỏ.
Ba Văn lẫn mẹ Văn giật mình tỉnh giấc, lúc hai người chạy ra ngoài, mắt thấy Văn Thanh đang kéo hành lý, dáng vẻ vội vàng muốn rời đi, hai ông bà đứng đó ngây người.
\”A Thanh? Con đi đâu vậy?\”.
Thấy Văn Thanh càng chạy nhanh hơn, mẹ Văn lập tức cuống lên, gặp dì Hoàng xuất hiện ở cửa thì vội nói: \”Dì Hoàng, dì mau chặn thằng bé lại, đừng để nó đi, đứa bé này, nửa đêm nửa hôm làm cái gì vậy không biết.\”
Dì Hoàng còn đang mơ màng, nghe vậy cũng vội vã đi ngăn, \”Cậu chủ, con muốn đi đâu? Sao không đi vào ban ngày? Bây giờ đã trễ lắm rồi, có chuyện gì thì để mai nói.\”
Văn Thanh vội đáp: \”Dì Hoàng, dì để con đi đi.\”
Mẹ Văn cuối cùng cũng đuổi kịp, bà kéo hành lý của Văn Thanh lại, hỏi, \”Con muốn đi đâu?\”.
Thấy hai mắt Văn Thanh sưng đỏ, mẹ Văn sửng sốt, giao hành lý cho dì Hoàng, \”Dì đưa hành lý về lại phòng A Thanh đi. A Thanh à, con lại đây, nói cho mẹ nghe, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.\”
Mẹ Văn kéo tay Văn Thanh, bắt hắn ngồi xuống sofa, sau đó trao đổi ánh mắt với ba Văn, ba Văn tỏ ý mẹ Văn hỏi đi, ông không lên tiếng đâu, ông sợ mình lại doạ Văn Thanh.
\”Xảy ra chuyện gì vậy con? Con nói cho mẹ nghe với được không?\” Mẹ Văn xoa đầu hắn, \”Sao nửa đêm lại xách hành lý thế này? Con muốn đi đâu à?\”.
\”Con muốn về nhà.\” Văn Thanh ngập ngừng đáp.
\”Đây là nhà của con, con còn muốn đi đâu?\”. Ba Văn hỏi.
Văn Thanh run rẩy, \”Con muốn về lại căn nhà trước đây… vì con mà anh hai mới không về nhà, ở bên ngoài làm streamer bị người ta chửi mắng, con, con muốn đi, đổi cho anh hai về nhà.\”
Tiếng nói chuyện của hắn càng ngày càng nhỏ, sự sợ hãi lan toả khắp toàn thân hắn cũng càng rõ ràng hơn.
Mẹ Văn và ba Văn không ngờ vì lý do này mà hắn muốn rời đi, trong phút chốc không biết nên trả lời như thế nào.
\”A Từ làm streamer không liên quan gì đến con hết, đó là lựa chọn riêng của thằng bé.\” Mẹ Văn cười nói.
\”Nếu không phải vì con, anh hai cũng sẽ không rời khỏi nhà, cũng sẽ không vì không tìm được việc mà phải chạy đi làm streamer, còn bị nhiều người mắng chửi như thế nữa.\” Văn Thanh khóc nức nở, \”Mẹ à, con thương anh quá, con muốn để anh về, nhưng nếu con cứ ở đây, chắc chắn anh sẽ không về đâu, vậy nên con nghĩ con vẫn nên về nhà thì hơn.\”