\”Đây là sách cũ hiệu sách không cần nữa, ông chủ cho anh.\” Ôn Chung Ý nhanh chóng đưa ra một lời giải thích hợp lý.
Dương Gia Nhiên nghi hoặc: \”Nhưng em thấy anh đọc nghiêm túc lắm, còn ghi lại cho ghi chú đây này?\”
Ôn Chung Ý bước tới lấy lại cuốn sách trong tay cậu, sắc mặt điềm nhiên: \”Vì anh rảnh rỗi, không có gì làm nên đọc vài trang thôi. Em còn ăn mấy xiên chiên này nữa không? Không ăn thì anh dọn đi.\”
\”A…\” Dương Gia Nhiên nhìn bìa sách, trên đó là hình một phụ nữ mang thai với cái bụng nhô lên rõ ràng, vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng cậu nhanh chóng bị động tác dọn bàn của Ôn Chung Ý thu hút sự chú ý: \”Không, đừng vứt, em còn chưa ăn xong mà!\”
Ôn Chung Ý dừng tay, tùy tiện nhét cuốn sách vào khe sưởi rồi nói với cậu: \”Sau này em ăn ít mấy thứ đồ ăn vặt này đi, không tốt cho sức khỏe đâu.\”
Mỗi lần nghe câu này, Dương Gia Nhiên đều phải tranh luận với anh một hồi, lần này cũng không ngoại lệ.
\”Em có phải ngày nào cũng ăn đâu, hơn nữa cơm ở căn-tin trường em ngán lắm rồi, thỉnh thoảng ăn một lần có sao đâu!\”
Cái \”thỉnh thoảng\” trong miệng cậu thực chất là ba, bốn lần một tuần. Ôn Chung Ý chỉ cười cười, quay người rót cho cậu một ly nước ấm.
Dương Gia Nhiên ăn xong liền rời đi, cậu còn phải đến cửa hàng tiện lợi làm thêm.
Ôn Chung Ý lấy cuốn sách trong khe sưởi ra, phủi sạch bụi bám trên bìa. Anh mua cuốn sách này hôm qua. Nội dung trong sách khá đầy đủ, anh muốn đọc kỹ một chút.
Không ai dạy anh cách chăm sóc đứa trẻ trong bụng, Ôn Chung Ý chỉ có thể tự dựa vào chính mình.
Sách viết rằng giai đoạn đầu thai kỳ rất dễ sảy thai, cần được nghỉ ngơi đầy đủ và bổ sung axit folic. Vì vậy, anh dự định ngày mai sau khi tan làm sẽ đi mua một ít viên bổ sung.
Những phản ứng sinh lý trong giai đoạn đầu mang thai khá trùng khớp với những gì anh đang trải qua. Nhưng ngoài điều đó ra, là một omega, anh còn có thể cảm nhận rõ ràng sự khao khát chất dẫn dụ của alpha trong cơ thể mình.
Đó là một khao khát bản năng, không thể khống chế.
Ôn Chung Ý khép sách lại, không thể tránh khỏi việc nhớ đến Mạnh Xuyên.
Anh đã chấp nhận thực tế rằng Mạnh Xuyên không còn nhớ mình đến 60%, thế nên khi nhớ lại quá khứ, cảm giác đau đớn không còn quá mãnh liệt. Nhưng trái tim vẫn thấy nhói, như thể có sợi tơ mỏng quấn quanh, siết chặt từng chút một.
—
Tuyến thể alpha của Mạnh Xuyên được cấy ghép vào năm thứ hai sau khi chiến tranh nổ ra.
Trước đó, hắn đã hai lần tận mắt chứng kiến Ôn Chung Ý bị cơn phát tình giày vò đến thảm hại.
Lần đầu tiên là vào một mùa đông.
Ôn Chung Ý dẫn theo hai đội binh lính thực hiện một nhiệm vụ tập kích. Không ai ngờ rằng trong đội lại có kẻ phản bội.
Đội quân rơi vào ổ phục kích. Ngàn cân treo sợi tóc, Mạnh Xuyên mang theo Ôn Chung Ý thoát ra ngoài, hai người trốn vào một hầm ngầm kín gió.