Sao Chổi. ( Hoàn ) – chương 8 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 10 lượt xem
  • 4 tháng trước

Sao Chổi. ( Hoàn ) - chương 8

Đừng ngoảnh lại , đằng sau toàn là bi thương ….

.

.

.

.

—————————————————————–

Tiêu Chiến sau lần bị thương đấy phải nhập viện rất lâu , Vương Nhất Bác khi đó mới nhận ra rằng , thương tổn về thể xác không bao giờ có thể dễ dàng bén sâu vào tâm can giống như những đau đớn về tinh thần. Dù vết thương trên người Tiêu Chiến đã sớm đóng vảy hồi phục nhưng cơ hồ vết thương trong tim anh ngày càng trở lên tồi tệ hơn , ròng rã một tháng trời Tiêu Chiến luôn sợ hãi khi nhìn thấy hắn , dù hắn cố sức xoa dịu anh nhưng người hắn yêu vẫn cứ như vậy , một lời cũng không thèm để đáp lại , thâm tâm giống như không còn hình bóng của hắn nữa.

Vương Nhất Bác là ngôi sao lưu lượng lớn , hắn mỗi ngày đều phải chạy lịch trình dày đặc , kín mít , có khi một hai giờ sáng mới về Bắc Kinh nhưng hắn luôn không quên việc đến bệnh viện bồi Tiêu Chiến và đứa nhỏ. Tiêu Chiến có mang hơn ba tháng nhưng chẳng hiểu vì sao bụng đã sớm lộ ra , Tiêu Chiến lúc buồn bã hay vui vẻ đều chỉ nói chuyện với hài tử trong bụng , còn Vương Nhất Bác thì một ánh mắt anh cũng không liếc tới nữa. Anh trở lên kì lạ và im lặng hơn bao giờ hết. Con người náo nhiệt , hay cười đã cùng hắn đi suốt cả một mùa hè năm đó qua mấy năm lại biến đổi nhiều đến như vậy.

Tiêu Chiến cười đẹp nhưng lâu lắm rồi hắn chẳng thấy anh cười nữa.

Giọng nói của anh thập phần nhu thuận cùng êm tai , đấy là trong tiềm thức của hắn , còn bây giờ cánh môi hồng nhuận kia mỗi khi gặp hắn thì luôn luôn khép lại , đến một chữ cũng không thốt ra.

Lúc ở bệnh viện mỗi khi trời nhá nhem tối ,anh lại bắt đầu một mình khóc. Vương Nhất Bác vốn dĩ không biết điều đó , cho đến vài ngày trước hắn mới vô tình nhìn thấy cảnh tượng đau lòng này. Hắn muốn chạy đến ôm con người bé nhỏ kia vào lòng lại bị anh giãy giụa tránh khỏi vòng tay.

Đến khi xuất viện , Tiêu Chiến mới bình ổn một chút , sẽ ngốc nghếch gật đầu khi hắn nói , thực ra anh chưa bao giờ ghét hắn , chỉ là thế giới đáng sợ này làm cho anh không trụ vững nổi nữa thôi.

Vương Nhất Bác vì công việc bận rộn nên ít khi có mặt ở nhà, hắn sợ để Tiêu Chiến ở nhà một mình sẽ xảy ra chuyện , cuối cùng vẫn quyết định để anh mang danh quản lý , cùng mình một ngày chạy qua chạy lại mấy thành phố. Dù có mệt thật , nhưng hắn vẫn có thời gian để mắt tới anh chứ để anh ở nhà một mình hắn một chút cũng không yên tâm.

Hắn sợ Tiêu Chiến sẽ nghĩ quẩn….

Bác sĩ cũng nói , những người có lịch sử bệnh rối loạn tâm trí như anh rất dễ làm ra những việc tồi tệ trong khoảnh khắc ý thức mất đi.

Mỗi lần hắn chăm sóc Tiêu Chiến y như rằng anh sẽ rụt người , thu mình lại , dù không phải là hành động bài xích , ghét bỏ nhưng cũng làm hắn đau đến vạn phần.

Hôm nay là lịch trình cố định của hắn , hai người họ từ Bắc Kinh di chuyển đến Hồ Nam để ghi hình cùng Thiên Thiên huynh đệ. Vương Nhất Bác vì bận túi bụi để chuẩn bị trước khi chương trình diễn ra , không để ý một chút hắn liền để lạc mất Tiêu Chiến. Sau khi phát hiện người kia biến mất , hắn lập tức trở lên rối tung rối mù , guồng chân chạy đi tìm anh. Không phải đã nói là ngồi ở đây chờ hắn một chút rồi sao ? Người này thật không nghe lời chút nào cả.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.