Sa Vào Hương Thơm Người || Pondphuwin|| Abo – #38. Chào đón – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Sa Vào Hương Thơm Người || Pondphuwin|| Abo - #38. Chào đón

Phòng bệnh vẫn lặng như tờ. Pond mở cửa bước vào, lòng rối như tơ vò, chân anh như không chạm đất. Những gì vừa nghe từ bác sĩ vẫn như một giấc mơ–một phép màu kỳ lạ khiến trái tim anh loạn nhịp vì xúc động, vì hi vọng, vì sợ rằng nếu nói ra… tất cả chỉ là ảo ảnh.

Phuwin vẫn nằm đó, khuôn mặt nhợt nhạt quay nghiêng ra ngoài, hàng mi dài ướt đẫm chưa khô, mái tóc rối xù vì mồ hôi và nước mắt. Cậu bé nhỏ của anh, mạnh mẽ đến nhường nào vậy mà đã gục ngã trong vòng tay anh từ mấy tiếng trước. Cậu gầy đi trông thấy, sắc mặt trắng bệch, đôi môi nứt nẻ vẫn còn mấp máy tên con khi đang thiếp ngủ.

Pond bước chậm đến, nhẹ ngồi xuống mép giường. Bàn tay anh khẽ vuốt lên mái tóc mềm của người thương. Phuwin cựa mình, mi mắt giật nhẹ, rồi chậm rãi mở ra. Ánh sáng trắng mờ từ đèn hắt lên gương mặt cậu khiến mắt cay xè.

\”Pond…?\” – cậu hỏi, giọng lạc đi – \”Em… tỉnh rồi à?\”

\”Ừ. Em đang tỉnh.\” – Pond mỉm cười run run

Phuwin nhìn anh, ánh mắt còn ngái ngủ và mơ hồ vì thuốc giảm đau. Rồi… như nhớ lại điều gì đó, ánh mắt ấy ngay lập tức đổ sụp.

\”Con bé… con bé của mình…\” – giọng cậu vỡ ra, hai hàng lệ lại lăn dài – \”Em xin lỗi… em… không giữ được con…\”

Pond nghe mà muốn nghẹt thở. Anh siết lấy bàn tay nhỏ bé của Phuwin, cúi xuống sát mặt cậu.

\”Không. Không phải vậy. Con mình… vẫn còn sống.\”

Phuwin khựng lại, như bị đánh vào tim. Ánh mắt cậu mở to, ngập tràn ngờ vực và hoảng loạn.

\”Anh… nói gì cơ…?\”

\”Anh không đùa đâu. Vừa rồi bác sĩ gọi anh lại. Nói là thiết bị bắt được tín hiệu. Ban đầu tưởng lỗi kỹ thuật. Nhưng… một y tá trực ca thấy ngón tay con bé cử động. Họ kiểm tra lại…\” – giọng anh vỡ ra – \”Con còn sống, Phuwin. Con gái của chúng ta còn sống.\”

Cả thế giới như ngừng lại. Phuwin trân trối nhìn Pond, cố gắng thở, cố gắng hiểu hết những gì đang nghe.

\”Còn… sống?\” – cậu lặp lại, giọng nhỏ đến mức gần như không thành tiếng. \”Con còn sống…\”

Nước mắt cậu tuôn ra không thể kiểm soát. Cậu chồm tới ôm lấy Pond, vùi mặt vào ngực anh, nấc từng cơn không thành tiếng.

\”Pond… em… em tưởng… em không dám tin… trời ơi… con của em… con em…\”

\”Anh biết… anh biết…\” – Pond cũng không kìm được nữa, ôm chặt cậu, nước mắt nóng hổi rơi xuống mái tóc rối của người mình yêu. \”Con bé mạnh mẽ lắm, y hệt em. Con muốn ở lại với chúng ta, Teerak à…\”

Phuwin gật đầu liên tục, như sợ nếu không giữ chặt giấc mơ này thì nó sẽ tan biến.

\”Em muốn gặp con…\” Ánh mắt cậu như cậu xin. Mặc dù Pond rất muốn dẫn đến cậu chỗ con nhưng hiện tại tình trạng cậu rất yếu. Cậu không thể đi bây giờ được.

Alpha đành nhẹ xoa gương mặt đang phụng phịu của người kia.

\”Con cũng cần nghỉ ngơi và em cũng thế… rồi em cũng gặp con thôi mà. Anh hứa sẽ để em bế hai đứa đầu tiên.\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.