Phuwin hoảng hốt bật dậy, cả cơ thể gần như đông cứng lại khi nghe tiếng bước chân của Fourth đang tiến đến gần. Cậu lật đật tìm quần áo, tay run đến mức cài cúc áo cũng trở nên vụng về hơn bao giờ hết. Pond vẫn còn nằm trên giường, ánh mắt lười biếng nhưng đầy thích thú khi thấy bộ dạng cuống cuồng của cậu.
\”Pond, dậy đi! Fourth về rồi!\” Phuwin thì thào, giọng đầy gấp gáp.
Pond nhướn mày, kéo cậu lại gần, bàn tay vững chãi ôm lấy eo cậu. \”Về thì sao?\”
\”Sao cái đầu anh á! Nếu em ấy biết thì tiêu đời em luôn!\” Phuwin gần như muốn phát điên. Cậu cố gỡ tay Pond ra nhưng tên Alpha cứng đầu này chẳng hề có ý định buông cậu ra sớm.
Cạch!
Tiếng chân em trai càng tiến dần chắc chắn là đến phòng cậu đầu tiên rồi, khiến tim Phuwin như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cậu hất mạnh tay Pond, lao xuống giường như một cơn gió, tay quơ lấy áo khoác che tạm bộ dạng lôi thôi của mình. Pond chỉ bật cười khe khẽ trước sự hoảng loạn của cậu, nhưng vẫn chậm rãi ngồi dậy, kéo chăn lên che đi phần thân trần của mình.
\”Anh trốn đi đâu đó đi!\” Phuwin gắt khẽ, mắt liếc nhìn cánh cửa phòng ngủ vẫn còn đang khép hờ. Cậu chắc chắn Fourth sẽ gõ cửa bất cứ lúc nào!
Pond nhún vai, nhưng vẫn chịu nghe lời, bước xuống giường rồi chậm rãi tiến về phía tủ quần áo. \”Vợ anh căng thẳng quá rồi đó. Em quên là anh có thể giấu pheromone của mình à?\”
\”Cũng đâu có nghĩa là anh giấu được cái mặt đáng nghi của anh đâu!\” Phuwin bực bội, đẩy nhẹ Pond vào trong tủ quần áo ngay khi có tiếng gõ cửa vang lên. Nhưng anh gọi cậu là \’vợ\’ thì cũng ngại thật đấy, khiến cậu cứ lắp bắp mãi mà không theo trách anh luôn.
Cộc cộc.
\”Em vào được không?\” Giọng Fourth vang lên bên ngoài, đầy vẻ tự nhiên.
\”Đ-Đợi chút!\” Phuwin hối hả vuốt lại mái tóc rối, chỉnh sửa quần áo rồi hít sâu lấy lại bình tĩnh. Khi cậu mở cửa, Fourth đã đứng đó với một túi đồ ăn trên tay.
\”Em mua cả đồ ăn sáng cho rồi nè, hôm trước em đi vội quá nên chưa làm cái gì cho anh.\” Fourth mỉm cười, vô tư bước vào phòng mà không hề biết phía sau cánh tủ kia, một Alpha cao lớn đang phải nín thở để không bị phát hiện.
\”Cảm ơn nhóc nha, anh cũng đang đói.\” Phuwin cười gượng, nhận lấy túi đồ từ tay Fourth rồi nhanh chóng đẩy cậu em ra ngoài. \”Anh hơi mệt, muốn nghỉ thêm chút nữa. Khi nào đói anh sẽ ra ăn sau.\”
Fourth nheo mắt nhìn cậu, như thể phát hiện điều gì đó kỳ lạ. \”Anh đã phát tình đó ạ, có khó khăn quá không?\”
\”Ổn mà, chắc do thiếu ngủ thôi.\” Phuwin cười trừ, tim đập loạn xạ khi thấy ánh mắt Fourth lướt qua căn phòng.
\”Vậy nghỉ ngơi đi, em ra ngoài trước.\” Fourth gật đầu rồi quay người rời đi. Phuwin chỉ thở phào nhẹ nhõm khi nghe tiếng cửa phòng khách đóng lại.
Cậu xoay người, định mở tủ cho Pond ra, nhưng vừa kéo cửa tủ, Alpha kia đã nhào ra ngay lập tức, kéo cậu vào lòng.
\”Anh mà bị phát hiện chắc em sẽ vứt anh ra khỏi nhà luôn đúng không?\” Pond trầm giọng hỏi, hơi thở nóng rực phả lên cổ Phuwin.


