Rượu Vang Và Gỗ Sồi – End. – 2. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 44 lượt xem
  • 5 tháng trước

Rượu Vang Và Gỗ Sồi – End. - 2.

Hai người về đến nhà cũng đã là tám giờ tối, đèn đường đã bật, nó chiếu vào trong cabin của hai người. 

– Nam ơi, dậy đi anh. Mình về đến nhà rồi.

Khánh lay người gọi Nam dậy, cậu bất lực nhìn anh chồng cứ uốn uốn chẳng chịu rời ghế. Cậu thở dài, đe dọa anh rằng nếu anh không dậy thì cậu sẽ để anh ở đây một mình cả đêm đó. Bùi Công Nam rùng mình, anh nhỏm dậy, híp mắt lại vì ánh đèn đường vàng vọt, lí nhí bảo anh biết rồi. 

Duy Khánh mỉm cười nhìn anh, rồi cậu rời khỏi xe. Bùi Công Nam chần chừ mãi, anh không hề muốn đi ra khỏi cỗi mùi gỗ sồi chín vừa tới đang bọc lấy anh thế này, nhưng nếu ở đây cả đêm, chắc chắn mùi của Duy Khánh sẽ đi mất, và chắc chắn, Bùi Công Nam không hề muốn điều đó. 

Anh thở dài, mở cửa quyến luyến rồi bước vào căn nhà mà anh cho là đang rất hạnh phúc.

Duy Khánh đã đứng sẵn ngoài cửa chờ anh, cậu mỉm cười nhìn gương mặt xụ xuống một đống của anh, cậu đưa hai tay nâng mặt anh lên, dí trán mình vào trán anh rồi thủ thỉ:

– Chồng ơi, nhìn anh phụng phịu cứ như em bé ý. 

Nam cười khì:

– Em bé mười bốn tuổi của Khánh á.

Cậu bật cười với cách làm nũng của anh, cúi xuống hôn chụt lên trán người chồng của mình. Bùi Công Nam nhắm mắt tiếp nhận nụ hôn lớt phớt của cậu, từng tế bào của anh như đang được lấp đầy bằng mùi gỗ sồi mà anh yêu nhất. Duy Khánh xoay người, nhấn tay vào khóa vân rồi mở cửa đi vào, Bùi Công Nam sung sướng đi theo sau. 

Anh không biết người khác thế nào, nhưng với Bùi Công Nam anh đây, pheromone của Duy Khánh là mùi pheromone mà anh cảm thấy dễ chịu nhất. Điều này lắm lúc cũng để anh tự đặt câu hỏi, cùng là Alpha, nhưng tại sao pheromone của Khánh không làm anh cảm thấy giống như là đang bị công kích, mà lại giống như đang chiều chuộng, quyến rũ anh vậy? Thế nhưng Nam cũng chả để ý mấy, anh nghĩ tạo hóa đã sắp xếp như thế, thì anh và cậu hãy cứ xuôi theo mà sống, dù gì cũng đã gặp được nhau. 

Cánh cửa đóng lại, mở ra một đêm thật nồng nhiệt. Hôm đó, căn nhà của Bùi Công Nam và Nguyễn Hữu Duy Khánh ngập tràn mùi rượu vang lên men vừa đủ và mùi gỗ sồi chín tới – quyến rũ mê người. 

4 giờ sáng, Khánh mở bừng con mắt, cậu khẽ khàng quay người sang nhìn tên Alpha ngủ o o bên cạnh mình. Cậu đưa tay lên sờ nhẹ vào sống mũi anh, chợt cảm thán sao sống mũi anh lại cao đến thế, lại cũng gọn gàng đến thế. Rồi cậu chạm nhẹ lên con mắt hơi tròn của anh, rồi đôi môi đã hát bao bài ca khiến cậu mê mẩn ấy. Hệt như là đã cảm nhận được có người đang sờ lung tung gương mặt mình, Nam nhíu mày lại, anh chép miệng đôi cái rồi quay sang phía bên kia. 

Sợ rằng anh sẽ tỉnh giấc, cậu rụt tay lại, cái ấm trong căn phòng bỗng chốc thay bằng cái lạnh trong lòng Khánh. Ừ thì Khánh biết Nam yêu cậu rất nhiều, cậu cũng sẽ chẳng bao giờ phủ nhận cái tình yêu của anh chỉ là tham luyến ái tình hay là chỉ tìm đến một thú vui gì lạ biệt cả, cậu biết Nam yêu cậu thật lòng – cũng chính vì thế, nên cậu không nỡ rời xa anh. 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.