Mùi rượu nho tỏa ra nồng nặc trong không khí, Bùi Công Nam cúi gằm mặt, anh cắn chặt môi dưới để ngăn bản thân biểu hiện ra hành động gì lạ lùng. Anh siết chặt nắm tay của mình, mọi áp lực đè lên vai anh, mắt anh mờ dần, thân nhiệt thì cao đến bất thường, pheromone của anh cứ chực chờ sẽ trào ra ngoài, mùi rượu đặc sệt, ngọt đắng, như một bình rượu nho chín nẫu làm mê đắm lòng người.
Bùi Công Nam bất ngờ đến kì nhạy cảm, khác với Omega có kì phát tình, Alpha như anh có kì nhạy cảm. Đương nhiên, cả hai đều mệt mỏi như nhau, nhưng dù cho đã tính toán rất kĩ, nhưng dường như Bùi Công Nam chẳng thể đoán được kì phát tình của bản thân sẽ diễn ra vào ngày nào trong tháng cả, nó cứ lộn tùng phèo hết cả lên, điều này khiến anh rất đau đầu, và chính nó cũng ảnh hưởng rất nhiều đến lịch làm việc của anh.
Bùi Công Nam run rẩy lục tìm trong áo khoác, túi quần của mình xem xem có vỉ ức chế nào còn sót lại không. Anh nhớ là anh hay để một vỉ dự phòng cho những trường hợp thế này. Nhưng lục mãi, lục mãi cũng chẳng thấy cái vỉ thuốc cứu tinh của anh đâu, Bùi Công Nam đã nóng đến mức muốn phát điên lên, thế nhưng anh chẳng thể bỏ về giữa chừng được, mọi người còn đang thu âm kia mà.
Mím môi ngẫm nghĩ một hồi, Bùi Công Nam quyết định sẽ chờ đến khi mình thu âm xong rồi sẽ đi về ngay. Anh không nghĩ đến chuyện sẽ gọi cho người bạn đời của mình, dù gì hôm nay em ấy cũng có lịch quay phim. Hơn nữa, kì nhạy cảm của anh đã giấu cậu 3 – 4 tháng nay rồi, lúc này cũng sẽ ổn thôi – Nam tự trấn an bản thân như vậy.
Đã hạ quyết tâm, anh ngồi phịch xuống chiếc ghế chờ của mình. Cố gắng thôi miên bản thân hãy bình tĩnh lại, nhưng dường như vì đã dùng thuốc ức chế quá nhiều cho những kì phát tình trước, nên giờ đây nỗ lực của anh đang gần như là bằng con số không.
Mọi tiếng ồn ào, huyên náo bên ngoài đập thẳng vào màng nhĩ anh khiến anh cảm thấy nhức đầu kinh khủng. Bây giờ Nam chỉ muốn về nhà thật nhanh, trùm kín người trong mùi pheromone mà anh mê đắm của người thương, cũng để xoa dịu đi cơn khó chịu này.
Dù cho có nỗ lực thế nào, nhưng mùi rượu nho vẫn thoang thoảng trong không khí, có vài người đã ngửi thấy được mùi pheromone nồng nặc ấy, họ lấy tay phe phẩy đi vì để tránh khó chịu. Dù gì, pheromone của Alpha ảnh hưởng đến bản thân các Alpa khác và các giới tính như Omega và Beta cũng rất lớn.
Chú Tự Long – chú là một Alpha. Nhưng bản lĩnh rèn luyện được trong quân đội khiến chú chẳng cảm thấy điều gì quá tệ hại ngoài việc lâu lâu cái mùi rượu ấy lại nồng lên. Chú vỗ thật mạnh lên vai của tên Alpha đang gồng mình chống chịu kì động dục. Bùi Công Nam giật thót, anh nhìn qua chú với vẻ khó hiểu. Chú Tự Long chép miệng, nói rằng:
– Cậu đến kì nhạy cảm đúng không? Mùi pheromone lan ra hết cả phòng rồi.
Anh gãi đầu ngượng ngùng nói:
– Dạ anh. Chắc ảnh hưởng đến mọi người lắm ạ, cho em xin lỗi nhiều.
Chú Tự Long tặc lưỡi, vỗ vỗ vai của anh:
– Cậu về nghỉ trước đi. À, Khánh đâu, sao để cậu một mình thế này?
Bùi Công Nam ngượng chín mặt, có vẻ mối quan hệ mà họ giấu giếm đã bị phát giác từ lâu. Anh lí nhí: