Pond tìm khắp nơi mới thấy vợ mình, cậu đang dựa vào cột, cầm ly rỗng, ngước nhìn trần nhà.
Anh hỏi: \”Em làm gì ở đây vậy?\”
Phuwin trở về thực tại, lắc đầu.
Pond đưa tay ra.
Phuwin nhìn tay anh, nhướng mày, \”Làm gì?\”
Chồng cậu vẻ mặt ngơ ngác, \”Đi tiếp khách với anh. Sao vậy?\”
\”À.\”
Lập tức bị anh nắm tay dẫn vào trong, Phuwin chỉ nhấp một ngụm rượu khi gặp người, sau đó đứng cạnh anh, hầu như không nói gì.
Sau vài vòng, Pond cuối cùng cũng nhận ra cậu không ổn, \”Em sao vậy? Khó chịu sao?\”
Phuwin lắc đầu.
Đúng lúc Klays và Joong bước đến, cậu cụng ly với họ rồi uống cạn, không hề nói gì.
Xử lý xong hai người đó, Pond lại hỏi thăm: \”Nếu em khó chịu thì lên phòng nghỉ trước, khi tan tiệc anh đưa em về, hoặc em muốn về trước?\”
\”Không cần, em không sao.\”
\”Vậy sao em đứng một mình ở đó, không khó chịu sao?\”
\”Không có, em chỉ đang suy nghĩ một số chuyện.\”
\”Tâm trạng không tốt sao?\”
Cậu mím môi, nhìn anh một cái, ly trong tay cụng nhẹ vào ly anh, \”Đúng vậy.\” Nói xong, uống cạn một hơi.
\”Sao vậy? Chuyện công việc à?\” Anh nhướng mày hỏi.
Phuwin thở dài, quay lưng lại, \”Anh không hiểu đâu.\”
Tối đó hai người trở về nhà.
Phuwin tắm rửa xong lúc 11 giờ, nhưng đến 12 giờ vẫn chưa ngủ được, mở mắt đến 2 giờ sáng, nghĩ thông suốt một số chuyện, có xuống bếp lấy một chai rượu vang từ tủ rượu ra.
Một mình uống mười phút, cậu lấy điện thoại mở LINE, [Giám đốc Nattawat ngủ chưa?]
Fourth nhanh chóng trả lời: [Đang bán mạng cho cậu đây, ngủ cái méo gì.]
Phuwin bật cười, [Ngày mai mời cậu ăn cơm, cảm ơn công thần của Sixteen.]
Bên kia đang nhập tin nhắn, một lúc sau gửi đến một câu: [Thôi đi. Sao cậu nửa đêm không ngủ? Không phải chồng cậu về cùng sao? Vẫn cô đơn?]
Phuwin uống một ngụm rượu, đôi môi đỏ mọng cười khẽ, [Cậu nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi.]
[Hừ, không phải là lúc ôm chồng sao?]
Phuwin cười, [Mình nghĩ tốt hơn hết là cứ nên tập trung vào sự nghiệp. Một người đàn ông không thể không có sự nghiệp được.]
Fourth: [Chắc chắn rồi. Vậy là cậu đột nhiên có linh cảm vào lúc nửa đêm? Cho nên vứt bỏ chồng rồi?]
[Ừ. Đưa chuyện mở văn phòng ở Paris lên lịch thôi.]
Fourth: [??? Không phải nói hai năm nữa sao? Để có thêm kinh nghiệm.]
[Mình có đủ năng lực, không cần nữa, áp lực mới là động lực.]
[Cậu ly hôn không có gì trong tay à?]
[……]
[Không thì cần gì áp lực động lực? Nếu mở văn phòng ở Paris, vậy thì cậu sẽ không thể thường xuyên ở thành phố S, làm sao quyến rũ chồng?]