Rr- Abo L Tao Làm Top – Kwanghee chấn động – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 71 lượt xem
  • 5 tháng trước

Rr- Abo L Tao Làm Top - Kwanghee chấn động

Kim Kwanghee chỉ là một beta bình thường, xinh đẹp chút, học giỏi chút, mỏ hỗn chút chứ có làm gì sai với ai đâu mà chỉ trong cùng một ngày để cậu phát hiện ra chuyện chấn động, ảnh hưởng nửa đời sau thế này.

Chính Kwanghee vẫn còn chưa hoàn toàn chấp nhận được những gì ông bác sĩ nói, thế quái nào cậu mới hai mươi hai tuổi, độ tuổi trẻ mơn mởn, vẫn còn đang hút gái bị chẩn đoán mắc căn bệnh hiếm mà một ngàn beta mới có một người này vậy.

\” Bác sĩ, ông có nhầm lẫn gì không, sao tôi lại mắc căn bệnh quái ác này, tôi còn trẻ lắm mà \”

\” Tôi thật không hiểu beta mấy cậu, lúc đi học trốn hết tiết sinh học giới tính tuổi vị thành niên à, tôi nhắc lại lần nữa căn bệnh này không phải bệnh hiểm nghèo hay bệnh gây chết người, nó đơn giản là khiến Beta ngửi được mùi pheromone nhưng không bị nó ảnh hưởng như Omega hay Alpha thôi \”

Ông bác sĩ bực bội nhắc lại lần thứ mười cho Kwanghee nghe về tình trạng căn bệnh của cậu, nhưng cậu hoàn toàn không nghe lọt chữ nào, mọi người phải hiểu, đang sống yên bình hai mươi hai năm, tự nhiên vào một ngày đẹp trời phải ngửi những cái mùi tạp chất lẫn vào nhau ở khắp nơi, nghĩ thôi cũng thấy ghê ghê rồi.

Thế là Kwanghee bị ông bác sĩ đuổi ra khỏi phòng khám, cậu thấy không vui trong lòng rồi, vừa ra khỏi bệnh viện những mùi như cam, đào rồi còn có mùi khói, mùi rượu nó hòa lẫn vào nhau khiến cậu xém tắt thở luôn vội bịt mũi mình bỏ chạy.

Về đến căn nhà của bản thân tưởng sẽ được giải thoát thì vừa mở cửa một lượng lớn mùi hương từ rễ cây cam thảo xen lẫn vị cay cay của hạt tiêu, càng ngửi Kwanghee càng cảm thấy hơi say, hình như mùi pheromone của cậu bạn cùng phòng này là mùi rượu hay sao ý, khó chịu quá. Kwanghee đi lại mở hết cửa sổ ra, bật quạt công suất lớn lên, khoảng mấy phút cái mùi trong phòng mới đỡ hơn một chút, cậu mệt mỏi ngồi xuống sofa dựa lưng vào ghế hít từng hơi oxi thoáng mát, dịu nhẹ này.

Ngồi nghỉ khoảng nửa tiếng, Kwanghee mới khó khăn mở mắt, cậu đứng dậy khỏi sofa đi về phòng của mình, là sinh viên nghèo còn đang nợ môn, cậu chỉ có thể chấp nhận thuê chung nhà với người khác, nhưng cũng đỡ thằng bạn cùng nhà này là thằng bạn thân mà nó thì giàu nứt đố đổ vách, mấy lúc hết tiền Park Jaehyuk cũng rất hào phóng trả dùm mà không đòi lại, Kwanghee yêu Jaehyuk nhất vào lúc đó .

Kwanghee khó hiểu che mũi mình lại, sao trong phòng mình cũng có mùi của thằng chó Jaehyuk vậy, cậu nhớ sáng nay mình ra khỏi nhà trước nó, thì sao nó vô phòng mình được, mang cái bụng đầy khó hiểu đi vào nhà tắm, lúc này đồng tử Kwanghee mở to nhất có thể, cậu có thể cảm nhận được cái mùi nồng nặc ấy phát ra từ chiếc quần lót trong cái giỏ đồ bẩn của mình.

Kwanghee cầm chiếc quần lót đó lên, tay còn lại vô thức che lấy mũi, cậu cảm thấy hơi lạnh sống lưng, nhanh tay vứt chiếc quần lót đó vào thùng rác kế bên, một cái gì đó sắp trào ra, Kwanghee nôn thóc nôn tháo vào bồn cầu, mặt lạnh tanh, tay chân thì run rẩy vội lùi ra phía sau.

Chuyện này làm sao có thể chấp nhận được, Kim Kwanghee làm sao chấp nhận đứa mình xem là bạn thân, anh em chí cốt lại có thể dùng quần lót của mình làm chuyện đồi bại sau lưng mình, thẩm chí chiếc quần đó vẫn còn nồng nặc mùi pheromone của tên đó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.