Nhân viên trở lại công ty với tâm thế kiệt quệ, sau chuyến team-building không khác gì một trại huấn luyện quân sự. Và họ thầm cảm tạ trời đất là lần này không có bất kì một thông báo mới nào từ chủ tịch Nguyễn và thư ký Hoàng, cả công ty thở phào nhẹ nhóm như trút được một gánh nặng
Trong khi đó, người mệt lại chính là Đức Duy, Quang Anh từ sau team-building đã trở nên bám người hơn trước, cụ thể ở đây là bám lấy thư ký của mình, một câu cũng thư ký Hoàng…hai câu cũng thư ký Hoàng, có lúc vì bị bám dai quá thư ký phải\”di cư\” xuống phòng làm việc của nhân viên khác để ngồi.
\”Kiếp nạn của thư ký Hoàng tới rồi\” Pháp Kiều nhấp một ngụm cà phê
\”Chủ tịch sẽ không lấy chúng ta ra làm bia để mà cưa cẩm thư ký Hoàng đó chứ?\” Quang Hùng thoáng run người
Tại phòng làm việc của chủ tịch, Đức Duy chăm chú chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp sắp tới, trong khi đó Quang Anh tay chống chằm mắt dính chặt lên người cậu
\”Thư ký Hoàng, mang cho tôi một cốc cà phê đi\”
\”Anh có trợ lý mà\” Đức Duy trả lời nhưng chẳng thèm nhìn lấy anh một cái
\”Tôi thích cà phê em pha hơn\”
\”Anh đã thử bao giờ đâu mà biết thích hay không?\” Đức Duy ngẩng lên nhìn thẳng vào anh
Quang Anh cười nhẹ, dựa lưng vào sau ghế
\”Vậy thì hôm nay thử xem sao\”
Đức Duy không nói gì thêm, lẳng lặng đi ra ngoài…vài phút sau cậu trở lại với ly cà phê trên tay, đặt xuống bàn chủ tịch, chưa kịp để Quang Anh nói lời nào cậu đã đặt sấp tài liệu xuống trước mặt anh
\”Chủ tịch anh xem qua chút đi, 10p nữa cuộc họp bắt đầu\”
\”Được rồi…tôi sẽ xem ngay đây\”
Tại phòng họp
Nhân viên tập trung chuẩn bị cho buổi họp , ai cũng cố gắng làm việc, nhưng ánh mắt thì cứ lén nhìn về phía chủ tịch Nguyễn và thư ký Hoàng. Chủ tịch thì ung dung, còn thư ký Hoàng vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh như thường lệ. Tất cả tưởng chừng mọi thứ sẽ bình thường… cho đến khi…Giữa cuộc họp, Quang Anh bỗng nhiên quay sang thư ký Hoàng, giọng điềm nhiên như không
\”Thư ký Hoàng , em có nhớ tối qua tôi nhắn tin gì cho em không?\”
Phòng họp chìm vào im lặng.
Nhân viên: CHỦ TỊCH NÓI CÁI GÌ CƠ? NHẮN TIN TỐI QUA??!!
Đức Duy hờ hững nhìn chủ tịch
\”Nếu là tin nhắn công việc thì em nhớ. Nếu không phải, thì em không quan tâm.\”
Chủ tịch Nguyễn cười khẽ, ánh mắt lóe lên tia tinh nghịch.
\”Vậy sao? Để anh nhắc lại nhé-\”
Trước khi chủ tịch Nguyễn có thể tiếp tục, thư ký Hoàng đã nhẹ nhàng cắt ngang
\”Buổi họp hôm nay có vẻ không quan trọng lắm, em có thể đi được chưa?\”
Nhân viên trong phòng: ỐI ZỜI ƠI THƯ KÝ HOÀNG QUÁ LẠNH LÙNG LUÔN!!


