Ngày thứ năm của tuần quay đặc biệt, nắng sớm trải dài trên thảm cỏ trước cửa phòng quay như một lời chào tinh nghịch.
Hôm nay, thử thách mang tên: “Khám phá những điều mới mẻ” – một hành trình nho nhỏ để các bé tự mở cánh cửa của mình, bước ra khỏi vùng an toàn và thử làm điều chưa từng làm.
Không còn ánh sáng sân khấu, không còn âm thanh vang vọng – không gian hôm nay là một căn bếp nhỏ, ấm áp, tràn ngập mùi bột mì và hương vani dịu dàng.
Duy và Quang Anh mỗi người đứng trước một chiếc bàn gỗ, trước mặt là đủ loại nguyên liệu: kem, trái cây, bánh bông lan, khuôn tạo hình… và một bảng tên ghi:
“Làm một chiếc bánh của riêng mình.”
Duy hơi khựng lại một chút. Cậu bé chưa từng thử làm bánh bao giờ. Nhưng đôi mắt tròn mở to vì tò mò. Cậu không sợ. Không có ai thúc giục. Không có ai cười chọc. Và hơn hết, Quang Anh đang ở ngay bên cạnh, nhìn cậu, mỉm cười như thể nói rằng:
– Làm từ từ, anh đợi em.
Duy bắt đầu bằng việc chọn khuôn trái tim. Cậu miết tay dọc theo mép khuôn, cảm nhận đường cong mềm mại rồi múc từng muỗng kem, cẩn thận như đang tô màu cho một bức tranh quý. Từng lát dâu, từng giọt siro cũng được đặt vào một cách tinh tế. Không ai nghĩ một cậu bé trầm lặng lại có đôi tay tinh tế đến thế.
Quang Anh thì chọn hình ngôi sao. Anh làm nhanh hơn, nhưng vẫn luôn để mắt đến Duy, thỉnh thoảng còn đỡ tay khi thấy Duy lóng ngóng. Dù là người đã làm bếp cùng mẹ nhiều lần, hôm nay, Quang Anh không tập trung vào sự hoàn hảo – anh chỉ muốn chiếc bánh mang ý nghĩa:
“Đây là lần đầu tiên em làm, và anh sẽ ở đây, mỗi lần sau đó.”
Khi cả hai chiếc bánh hoàn thành, không gian như lặng đi một chút.
Chiếc bánh của Duy là một trái tim nhỏ, viền kem trắng xen lẫn những lát xoài vàng và vài chấm đỏ từ trái mâm xôi. Ở giữa, cậu viết bằng chocolate:
“Lần đầu.”
Chiếc bánh của Quang Anh là một ngôi sao năm cánh, xen kẽ màu xanh của bạc hà và màu cam từ dứa. Ở giữa có một dòng chữ nắn nót:
“Mỗi lần sau.”
Hai đứa bé nhìn nhau, rồi nhìn lại bánh của mình, rồi… cùng cười – nụ cười trong trẻo như tiếng chuông sớm mai vang lên giữa không gian tĩnh lặng.
Lúc ấy, chị MC xuất hiện, không hỏi gì cả, chỉ dịu dàng nói:
– Lần đầu bao giờ cũng đáng nhớ. Và nếu ta có người đồng hành, thì điều mới mẻ nào cũng trở thành kỷ niệm đẹp.
Duy không nói gì. Nhưng trong lòng cậu bé, một tiếng thì thầm vừa vang lên:
“Mình muốn thử thêm nữa – nếu vẫn có người lặng lẽ đứng cạnh mình như hôm nay.”
Quang Anh nghe thấy và âm thầm hứa vẫn sẽ luôn cùng em làm bánh.
Máy quay ghi lại khoảnh khắc ấy, khi ánh sáng nghiêng xuống bàn, phủ lên hai chiếc bánh – như đang chứng nhận cho một điều gì đó dịu dàng và lâu dài hơn cả vị ngọt.
—————-
Phản ứng từ khán giả bùng nổ chỉ sau vài giờ phát sóng:
\”Chiếc bánh hình trái tim của Duy làm mình rưng rưng á… bé không cần nói gì nhiều nhưng mọi thứ em làm đều dịu dàng và đầy cảm xúc.\”
\”Quang Anh ghi \’Mỗi lần sau\’ lên bánh còn Duy thì ghi \’Lần đầu\’, trời ơi hai đứa như đang viết thơ cho nhau vậy đó!\”
\”Duy làm bánh lóng ngóng mà đáng yêu quá trời. Còn anh Quang Anh thì cứ nhẹ nhàng nâng niu em bé như thể bánh vỡ cũng không sao, miễn là em không buồn…\”
\”Đây không chỉ là làm bánh, đây là ghi nhớ một khoảnh khắc đầu tiên thật đẹp. Xem xong muốn ôm hai đứa nhỏ vào lòng ghê!\”
\”Quay chậm đoạn Quang Anh đỡ tay Duy rồi cười một cái mà tui tan chảy luôn… Đúng kiểu \’Anh ở đây, cứ thử đi.\’ Đỉnh cao của dịu dàng luôn rồi!\”
\”Cho hỏi bánh hai đứa làm có bán không? Mình muốn đặt một cặp \’Lần đầu – Mỗi lần sau\’ để làm kỷ niệm á!!\”
\”5 tuổi mà làm được chiếc bánh tinh tế vậy rồi, Duy ơi lớn lên chắc làm chef mất… Mà thôi đừng làm chef, làm người đặc biệt của Quang Anh là đủ rồi!\”
Một đoạn clip cắt từ chương trình – khoảnh khắc Duy viết “Lần đầu”, còn Quang Anh sau đó ghi “Mỗi lần sau” – nhanh chóng lan truyền trên mạng với chú thích:
“Tụi nhỏ yêu thương nhau bằng ngôn ngữ của những điều đầu tiên.”
Một video khác, chỉ vài giây quay chậm khoảnh khắc Quang Anh đỡ tay Duy cầm dao chà kem, ánh mắt chăm chú, nụ cười nhẹ như gió, được chia sẻ kèm câu:
“Khoảnh khắc này mà ai còn nghi ngờ anh không bật chế độ \’cả thế giới lùi lại cho em làm bánh\’ thì thôi thua.”
Fan đặc biệt yêu thích đoạn Duy ngẩng đầu sau khi hoàn thành bánh – đôi mắt long lanh, biểu cảm đầy tự hào. Nhiều người gọi đó là “cú ngẩng đầu huyền thoại”, gắn nhạc nền “You did it!”, tạo nên một trào lưu mới trên mạng xã hội.
Hashtag nổi bật:
#LanDauVaMaiMai
Fan rầm rộ chia sẻ những “lần đầu” đáng nhớ của mình dưới hashtag ấy, kèm ảnh bánh mình tự làm:
“Lần đầu mình tự làm bánh. Không được đẹp như Duy nhưng mà cũng vì một người quan trọng như Quang Anh vậy đó.”
Bên dưới, hàng trăm bình luận hiện lên – không chỉ của các bạn nhỏ, mà còn có cả những cô chú lớn tuổi:
“Hai đứa nhỏ làm bánh mà cô coi mà chảy nước mắt. Cái cách tụi nhỏ yên lặng mà hiểu nhau, thương quá.”
“Không cần nói gì, mà người ta vẫn thấy: một người đang kể chuyện bằng tay, một người đang lắng nghe bằng tim.”
Và một đoạn fanfic mini lặng lẽ nằm giữa dòng bình luận:
“Trong căn bếp nhỏ, một người dạy, một người học. Một người im lặng, một người thì thầm. Nhưng chiếc bánh ngọt ngào như nhau. Và sau cùng, ánh mắt họ dành cho nhau cũng giống nhau: dịu dàng như đã hứa từ đời trước.”