[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 85: Máu Đổ Còn Ai Đứng Cuối Cùng? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 85: Máu Đổ Còn Ai Đứng Cuối Cùng?

Tiếng Quang Anh dứt, cả căn phòng như bị kéo xuống một tầng áp suất khác.

Không khí đông đặc lại đặc đến mức nghe rõ được cả tiếng tim đập, tiếng nuốt nước bọt.

Mọi ánh nhìn đều dán chặt vào hắn,  nhìn vào viên sapphire trong tay Duy và nhìn vào cái chết đang lơ lửng giữa sợi tóc của tham vọng.

Một giây…

Hai giây…

PẰNG!

Tiếng súng nổ vang lên chát chúa, xé toang sự tĩnh mịch như dao cắt vào vải lụa. Một bên khán phòng náo loạn. Ghế đổ. Người hét lên. Một số chồm dậy, số khác lăn xuống sàn tránh đạn.

Duy chưa kịp phản ứng thì đã bị một lực kéo giật ngược về phía sau. Cả người ngã nhào vào một vòng tay quen thuộc rắn chắc và ấm áp là Quang Anh.

– Cúi xuống!

Tiếng ra lệnh sắc lạnh ngay bên tai. Đồng thời, một viên đạn sượt ngang mép bàn, chém vụn một góc cạnh gỗ, mảnh vụn bắn tung tóe.

Trên trần, bóng đèn nổ choang một tiếng. Kính rơi như mưa. Hệ thống đèn phụ lập tức nhấp nháy rồi phụt tắt. Ai đó đã cắt điện. Chỉ còn lại ánh sáng khẩn cấp màu đỏ nhấp nháy từng nhịp như trái tim hấp hối của cả căn phòng.

– Đội bảo vệ đâu?!

Một tiếng hét vang lên từ phía đối tác bên bàn số 4.

Không ai đáp.

Vài người nhào tới cửa chính khóa chặt.

Trong tai nghe, giọng Hiếu và Dương vang lên đồng thời, căng như dây đàn:

– Bên ngoài tắt sóng. Chúng tôi đang tìm đường đột nhập. Giữ vững vị trí!

Không cần chờ thêm một giây, Quang Anh đưa tay bẻ gãy chân bàn thép.

Chuyển động dứt khoát như đã được luyện từ hàng nghìn lần trước đó. Hắn kẹp viên sapphire vào bên trong ống rỗng của thanh sắt, xoay khóa an toàn rồi nhét vào tay Duy.

– Chạy theo tôi. Đừng làm rơi.

Duy vẫn còn thở dốc vì sốc. Cậu chỉ gật đầu, tay siết chặt thanh thép có chứa viên đá, như thể đó là tim mình đang giữ.

Một nhóm người rõ ràng đã chuẩn bị sẵn rút súng từ áo khoác. Chia ra từng hướng, chặn mọi lối thoát. Động tác quá bài bản để là ngẫu nhiên.

Chúng không cần nói ra mục tiêu.

Ai cũng biết đó là viên sapphire.

– Giao ra đây. Còn sống mà đi.

Một tên trong số đó bước lên, họng súng nhắm thẳng vào Quang Anh.

Hắn cười. Một cái cười nhạt đến lạnh gáy.

– Muốn lấy thì cứ thử. Tôi chưa thấy ai dám uy hiếp tôi mà còn sống đấy.

BÙM!

Một quả pháo sáng ném xuống. Ánh sáng chói mắt kèm theo khói trắng mù mịt tràn khắp căn phòng. Âm thanh đinh tai. Cảnh vật nhòe đi. Người ho, người ngã.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.