[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 45: Tự Do Của Cậu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 45: Tự Do Của Cậu

– Bé con, hình như em vẫn chưa hiểu tình hình của mình đâu nhỉ?

Giọng Quang Anh vang lên, ấm áp và lạ lẫm gần như thì thầm bên tai Duy, nhưng lại khiến trái tim cậu đập mạnh đến khó chịu.

Cảm giác như một làn sóng ngầm vừa lướt qua, mạnh mẽ và kiên định.

Quang Anh nhẹ nhàng nâng Duy lên, từng động tác của anh như đang nâng niu một món đồ quý giá, một vật sở hữu mà anh không muốn để tuột khỏi tay.

Một tay anh giữ chặt Duy xuống đệm mềm mại, nhưng lại không có chút vội vã nào.

Chỉ là một sự ép buộc nhẹ nhàng, như thể anh đang muốn khẳng định quyền lực của mình.

Tay kia của Quang Anh nhẹ nhàng chạm vào cổ cậu, rồi từ từ ngậm lấy, để lại một cảm giác lạnh lẽo và tê dại, lan rộng khắp làn da trắng mịn màng.

Duy cứng người lại, mắt mở to, ánh mắt đen láy sắc lạnh, nhưng không thể tránh đi sự xâm nhập của Quang Anh, không thể thoát khỏi sự hiện diện của anh.

Mọi thứ dường như đóng lại, chỉ còn lại cảm giác cơ thể mình bị giam giữ dưới sự kiểm soát của người kia.

Quang Anh nhẹ nhàng, nhưng không thiếu kiên quyết, lên tiếng, giọng nói trầm ấm, mượt mà như nước:

– Tôi vẫn cho cậu tự do… nhưng phải thông qua tôi.

Hơi thở của anh nhẹ nhàng vương mùi trà nhàn nhạt, thoảng qua bên cổ Duy, tạo thành một cơn sóng nhẹ đánh vào giác quan, không thể tránh né.

Mùi hương ấy quấn lấy cậu như một cơn gió dễ chịu, nhưng lại chứa đựng những lời thầm thì nguy hiểm, như thể chính nó là một phần của cái bẫy đã được giăng sẵn.

Duy, mặc dù vẫn giữ được vẻ ngoài cứng rắn, nhưng trong lòng lại chao đảo. Cậu không thể để mình yếu mềm, không thể để Quang Anh thấy sự bất lực đang dâng lên trong mình.

Cậu siết chặt tay lại, đôi mắt thách thức nhìn thẳng vào anh, nhưng trong thâm tâm lại đang mâu thuẫn, không biết mình có thể làm gì để thay đổi tình hình này.

Quang Anh mỉm cười, nhưng nụ cười ấy không hề nhẹ nhàng. Nó lạnh lùng, như có một sự thỏa mãn đầy quyền lực, khiến cả không gian như nặng trĩu hơn.

Anh lặp lại những lời mình vừa nói như một khẳng định không thể chối cãi.

– Tại sao lại muốn cậu bên tôi à?

– Bởi vì cậu là một con báo đội lốt cừu non… là nhân tài mà tôi thích.

Giọng anh càng lúc càng nhẹ nhàng, nhưng trong đó lại mang theo sự chắc chắn, sự điều khiển.

Duy có thể cảm nhận được tất cả trong từng từ, từng nhịp thở của anh.

Quang Anh không cần lý do, bởi vì đối với anh, việc chiếm lấy Duy là điều hiển nhiên như một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.

Anh nói với sự lạnh lùng ấy, như thể đang mô tả một sự thật không thể chối cãi.

– Chả có lý do gì đặc biệt.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.