[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 31: Cuộc Chơi Bắt Đầu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 31: Cuộc Chơi Bắt Đầu

Tiếng nói lễ phép vang lên từ một người đàn ông mặc vest đen chỉn chu, đầu hơi cúi, giọng nói không cao nhưng đầy cung kính, như thể đang tiếp đón những vị vua chúa thực sự.

– Mời các vị chuyển sang phòng VIP, buổi đấu giá sắp bắt đầu.

Những người hầu khác đứng dọc hai bên hành lang, tay đan trước bụng, mắt cúi, không ai dám nhìn thẳng vào đoàn người đang tiến về phía căn phòng đặc biệt đó.

Căn phòng VIP được thiết kế tách biệt hoàn toàn, nằm ở tầng cao nhất của nhà đấu giá, với kính một chiều hướng ra toàn bộ hội trường. Từ vị trí này, người ngồi có thể nhìn thấy tất cả, nắm rõ từng cái nhíu mày của khách mời bên dưới, từng cái giơ tay nhẹ như gió cũng không lọt khỏi tầm mắt. Nhưng bên ngoài thì không ai nhìn thấy họ một loại ẩn thân ngầm đầy quyền lực.

Người của Quang Anh bước vào như những vị vua. Không cần ai giới thiệu, không cần khoe danh tính, chỉ một cái bước chân chạm đất cũng khiến không khí chao đảo như vừa xuất hiện một trật tự mới.

Họ đi chậm, nhưng mỗi bước đều dứt khoát, như thể đang sải chân trên lãnh địa của chính mình và thực sự, không ai dám nghi ngờ điều đó.

Hiếu là người ngồi xuống đầu tiên. Hắn ta quăng mình xuống chiếc ghế như một kẻ vừa tỉnh dậy từ một giấc ngủ trăm năm, ngáp một cái rõ to  không phải vì mệt, mà như một cú tát nhẹ vào mặt cả căn phòng.

Một cú ngáp coi khinh, như đang nói:

\”Vậy là đây hả? Cái buổi đấu giá khiến người ta lật mặt đổi phe, tranh giành như lũ thú kia à?\”

Không ai đáp lại, nhưng người tinh ý sẽ thấy vài kẻ cau mày.

Và Hiếu? Vẫn ngồi đó, vắt chân lên, ánh mắt như đang tự chọn xem món nào đủ vui để mình chịu chơi.

Dương chọn ghế gần cửa sổ. Ánh đèn đường xuyên qua rèm mỏng chiếu lấp lánh lên kính mắt cậu một điểm sáng nhỏ, lạnh lẽo như tia laser.

Không ngồi như khách, Dương ngồi như một tay bắn tỉa đang kiểm tra mọi ngóc ngách. Ánh mắt cậu lia qua từng người có mặt trong phòng, dừng lâu hơn trên vài khuôn mặt quen hoặc đáng nghi.

Hắn không nói gì, nhưng ai từng nhìn vào mắt Dương đều biết: chỉ cần một sơ hở, dù là cái gật đầu lạ lùng hay một cú chạm tay mờ ám, cũng sẽ được ghi nhớ mãi mãi.

Hùng bước vào cuối cùng trong nhóm, im lặng như bóng đêm. Không ai thấy cậu ta bước, chỉ thấy đã ngồi xuống. Tay đan lại đặt trước mặt, vai thẳng lưng, không một chuyển động thừa.

Tư thế ấy không phải phòng thủ, cũng chẳng phải thả lỏng mà như đang chuẩn bị bóc trần mọi trò hề phía dưới. Những lời dối trá, những cú ra giá ảo, những kẻ “diễn” giỏi dưới mắt Hùng, tất cả đều trần trụi như bản kê tài sản vừa bị lật ngửa.

Còn Quang Anh…

Vẫn là dáng ngồi quen thuộc vương giả nhưng không cần gồng.

Anh dựa người vào thành ghế, tay thả hờ lên tay vịn, đầu hơi nghiêng như thể đang lắng nghe một bản nhạc cổ điển nào đó chỉ mình anh nghe được.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.