[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 157: Người Cô Đơn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 157: Người Cô Đơn

Khi ba cặp đôi của chúng ta đang say sưa tận hưởng “giấc mơ trưa” êm ái trong vòng tay tình yêu, chăn bông ấm áp và gối mềm thơm mùi tóc người thương…

Thì ở trụ sở nào đó, không khí lại hoàn toàn ngược lại căng như dây đàn, nặng mùi áp lực, và đặc biệt là… nồng nặc mùi khét của sự nhẫn nhịn bị vắt cạn đến giọt cuối cùng.

RẦM!

Tập hồ sơ thứ ba mươi hai bị đập mạnh xuống mặt bàn hội nghị, dội lên âm thanh khiến mấy nhân viên ngoài hành lang phải giật mình.

– CÁI ĐÁM CHẾT TIỆT NÀY QUĂNG HẾT MỚ BÒNG BONG CHO MÌNH GIẢI QUYẾT! LÀM VẬY ĐƯỢC À?!

Tiếng Hiếu gầm lên, không khác gì một tiếng sét giữa trời nắng gắt.

Cơn giận của anh bùng nổ bao nhiêu uất ức trong những ngày làm \”bảo mẫu bất đắc dĩ\” đã đến giới hạn.

Cổ áo sơ mi bung hai nút, tay áo sắn tới khuỷu, mái tóc bết lại vì mồ hôi. Cà phê trên bàn đã nguội từ bao giờ, đá tan chảy, nước tràn qua tờ note ghi nhắc deadline bị xé vụn.

Bên cạnh, laptop vẫn sáng màn hình, báo cáo tài chính của Quang Anh chưa hoàn thành thì một thông báo bật lên:

Email khẩn từ bộ phận quản lý sự kiện:

“Sự cố sân thượng trung tâm nghi vấn Pháp Kiều thả drone bay vào khu cấm.”

Hiếu chưa kịp mở hết nội dung thì điện thoại kêu ‘ting’ một cái nữa.

Tin nhắn từ trợ lý đội an ninh:

“Phát hiện dấu hiệu hack hệ thống điều hòa. Nghi phạm: Thành An.”

Hiếu trợn mắt. Mạch thái dương giật liên hồi. Tay siết chặt điện thoại như thể nó vừa là kẻ gây ra tất cả.

Và rồi, như giọt nước tràn ly, ba tin nhắn tiếp theo đến cùng lúc. Hiển thị ba cái tên quen thuộc:

Quang Anh.

“Tôi phải dỗ bé con rồi. Cậu xử lý hết đi.”

Hùng.

“Tôi phải dỗ bé con rồi. Cậu xử lý hết đi.”

Dương.

“Em phải dỗ bé con rồi. Anh trai xử lý hết đi.”

Ba người. Một nội dung. Không sai một dấu chấm.

Hiếu siết chặt cây bút, ánh mắt phẫn uất đang tính toán việc lật đổ cả hệ thống \”đường mật đẫm tình\” kia.

Nhưng không… Sau một hồi thì anh lại quay lại với màn hình, đánh máy như vũ bão, miệng lầm bầm:

– Dỗ cái con khỉ. Có bé con thì giỏi lắm. Có ba cái nhóc thì phá trời long đất.

– Giờ một mình ông đây làm trâu bò đi giải quyết hết?

Hiếu hít một hơi sâu. Dựng người đứng dậy rồi lại đổ phịch xuống ghế như thể bản thân cũng vừa bị đấm một cú thẳng vào ngực.

– Mấy người đó rảnh quá hả? Có bé con rồi cái gì cũng thành lý do chính đáng?

– Dỗ bé con thì khỏi làm việc?

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.