[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 150: Kẻ Thức Tỉnh – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 150: Kẻ Thức Tỉnh

Trong căn phòng ẩm thấp ấy, ánh sáng hắt từ chiếc bóng đèn trần nhấp nháy như trái tim đập đang hấp hối.

Tường loang lổ những vết nứt, bụi bẩn bám dày, và ở vài chỗ… có cả dấu máu cũ đã chuyển sang nâu đen, thấm đẫm vào từng khe hở bê tông lạnh lẽo.

Mùi ẩm mốc trộn với mùi máu, mùi tanh và mồ hôi tạo nên thứ không khí đặc quánh, nó tạo thành một cái bẫy nhấn chìm thần kinh.

Những tiếng thở dồn dập vang lên xen giữa tiếng gót giày kéo lê và những tiếng cười khằn khịt, thèm khát.

Rồi đột ngột, một tiếng \”bụp\” vang lên gọn, chắc, sắc như lưỡi dao cắt qua màn đêm.

Người phụ nữ bị ném vào phòng, lúc đầu nằm bất động giống một thân xác đã bị vắt kiệt, chỉ đến khoảng mười lăm phút sau mới khẽ động đậy.

Không một tiếng hoảng hốt, không có hét lên cầu cứu, không cả hơi thở dồn dập vì kinh sợ. Chỉ là đôi mắt dần hé mở một cái liếc nhìn lạnh như băng thẳng vào lũ người đang bu quanh thân thể mình.

Đám người tưởng chừng là thú săn, giờ nhận ra mình đang nhìn vào cặp mắt của một loài săn mồi khác không rống lên, không báo động.

Chỉ lặng lẽ và giết.

Một gã đàn ông nghĩ rằng đây là một món đồ chơi dễ dãi, đang tận hưởng giây phút \”thăng hoa\” với nụ cười méo mó và chỉ kịp nghe một tiếng \”rắc\”.

Cổ hắn gãy lệch, toàn thân đổ vật xuống sàn còn ánh mắt vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.

Một tên khác háu đói hơn, đang chạm đến sợi tóc của ả bắt ả há miệng \”ngậm\” thì đã bị siết cổ bằng một mảnh vải rách động tác thuần thục đến mức tựa như đang buộc dây giày.

Tiếng rên rỉ vang lên khắp căn phòng, xen lẫn âm thanh cơ thể bị quật ngã, xương cốt gãy vỡ, tiếng da thịt chạm sàn.

Không đến năm phút sau, cả căn phòng trở nên tĩnh lặng lạ thường thứ yên lặng ghê rợn sau một trận săn tàn khốc.

Giữa những thân xác co giật hoặc bất tỉnh, ả đứng dậy thản nhiên giống thể vừa đi ngang một cơn mưa rào.

Chiếc váy rách nát vẫn còn vương máu nhưng với những đường cắt dứt khoát, ả biến nó thành một bộ trang phục gọn ghẽ, hở vừa đủ để đánh nhau, kín vừa đủ để không còn ai dám tưởng nhầm về vai trò của ả.

Làn da dính máu. Tóc rối tung.

Nhưng khi ả kéo mái tóc ấy lên, buộc lại bằng một mảnh vải xé từ kẻ vừa bị hạ gục, gương mặt hiện lên không chút cảm xúc chỉ là một lớp băng lạnh phủ lên ánh nhìn sắc.

Giọng nói ả vang lên trong căn phòng nồng nặc mùi hôi:

– Vị trí bàn số 3…

Ả ngẩng đầu, giọng khinh bỉ.

– …không phải là thứ có thể bị xỉ nhục như vậy.

Ả bước qua một thân người nằm ngửa, móng tay nhẹ nhàng vuốt qua cổ hắn như để nhấn mạnh lần cuối:

– Lũ ngu xuẩn… dám giở trò với ta.

Không quay đầu, không chậm trễ, ả bước ra khỏi căn phòng ấy bước đi thẳng, vững từng nhịp chân.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.