[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) – Chương 112: Đánh Úp Trụ Sở – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Rhycap] – Minh Dạ: Bóng Tối Và Quyền Lực (Phần 1) - Chương 112: Đánh Úp Trụ Sở

Chiều xuống, ánh nắng cuối ngày như mật ong lỏng rót nghiêng qua khung cửa sổ, len lỏi qua rèm mỏng, rải từng vệt vàng nhàn nhạt lên sàn gỗ bóng loáng.

Không khí trong phòng ngủ tĩnh lặng và ấm áp, mang theo một cảm giác dịu dàng, an yên đến lạ như thể thế giới ngoài kia không tồn tại.

Duy đứng trước tủ quần áo mở toang, tay nhè nhẹ vuốt dọc theo hàng áo được treo ngay ngắn, từng lớp vải mềm mại mơn man đầu ngón tay như đang rủ rê, chọc ghẹo.

Ánh mắt cậu hơi mơ màng, như thể đang lựa đồ cho một buổi hẹn dạo chơi nhẹ nhàng, chứ không phải là… một phi vụ “đánh úp” bí mật tới trụ sở của giới ngầm nơi mà mỗi viên gạch đều có thể chứa đựng một cái bẫy.

Thế nhưng, trong đầu Duy lại cứ hiện lên hai khuôn mặt quen thuộc một lạnh như núi băng nhưng giọng mặn mòi không trượt nhịp, một lí lắc đến mức khiến người ta không biết nên cười hay khóc.

– Nếu \”Hoàng Hử\” của chúng ta lo cho ai đó thì có thể đánh úp ghé qua chơi nhá~”

– Nhớ mặc đồ cho đẹp chút nha ~

Duy lầm bầm, cắn nhẹ môi dưới, hai gò má ửng hồng lên một cách không kiểm soát được.

– Hai cái ông trời đánh đó…

Cậu lắc đầu thật nhẹ như muốn xua đi đám suy nghĩ rối bời, nhưng khóe môi lại cong lên đầy bất lực. Đôi tay vẫn tiếp tục lướt qua từng món đồ quen thuộc, lâu lâu lại dừng lại một chiếc hoodie hay một chiếc áo sơ mi có họa tiết, nhưng rồi lại buông ra.

Vài phút trôi qua chính xác là tám phút rưỡi đồng hồ cuối cùng, cậu rút ra một bộ đồ mà khi mặc lên, chính bản thân cũng phải ngẩn người nhìn vào gương.

Chiếc hoodie vàng tươi, vải bông dày nhưng mịn như mây, in nổi bật một hình mặt trời đang cười toe toét ở ngực có phần trẻ con, có phần ngây thơ, nhưng cũng ấm áp kỳ lạ.

Cậu phối nó với chiếc quần jogger màu kem trắng đơn giản, gấu quần bó nhẹ lại, giúp đôi chân cậu trông càng thon gọn hơn.

Đôi sneakers vàng pha xám sạch sẽ được xỏ vào sau khi cậu cẩn thận phủi sạch đế, khiến tổng thể vừa nổi bật vừa cực kỳ \”ăn điểm\”.

Và để hoàn thiện vẻ ngoài ấy, Duy khoác thêm một chiếc túi đeo chéo nhỏ màu pastel  không quá rực, không quá nhạt đúng kiểu điểm nhấn dễ thương mà không lố.

Chiếc túi nhỏ gọn, lủng lẳng trước bụng như một món đồ trang trí, khiến cậu trông như một học sinh tiểu học hăng hái đi học buổi đầu tiên, chứ không phải một “gián điệp tự nguyện” đang chuẩn bị bước vào vùng nguy hiểm.

Duy quay một vòng trước gương, ngắm nghía kỹ từng chi tiết mái tóc mềm rủ nhẹ xuống trán, làn da sáng mịn như sữa, chiếc áo hoodie phồng phồng khiến cậu càng thêm nhỏ nhắn.

Nhìn tổng thể, đúng chuẩn… “bé con quốc dân” như mấy fan hay gọi idol K-pop mới debut.

Cậu khẽ thở dài, nhưng trong đôi mắt lại ánh lên một tia cười lấp lánh.

– Đúng là hết thuốc chữa rồi… Tự tay đi \”đánh úp\” mà còn mặc đồ như đi hẹn hò.

Miệng cười khẽ, cậu vươn tay lấy chiếc khăn bông treo ngay ngắn trên giá, bước về phía phòng tắm.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.