[Rhycap] Chưa Từng – Phiên ngoại 1: Mập mờ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 6 tháng trước

[Rhycap] Chưa Từng - Phiên ngoại 1: Mập mờ

Quang Anh ngẩn ngơ ngồi sau cánh gà, ngắm nhìn bé yêu của hắn biểu diễn trên sân khấu. Hắn nhìn đến mê hồn, đến nỗi người kế bên phải gọi mấy lần hắn mới nhận ra. Hắn xoa gáy và nhẹ nhàng đáp lại, dáng vẻ có chút ngỡ ngàng và xấu hổ.

Hắn bật cười, vừa nhìn em vừa nhảy theo em, bé yêu của hắn lên sân khấu luôn muốn giữ dáng vẻ ngầu ngầu chất chất, nhưng hắn thấy em càng muốn hip hop bao nhiêu thì em lại càng đáng yêu hơn thôi, và hắn chắc chắn không phải chỉ có mình hắn cảm thấy vậy.

Quang Anh liếc nhìn camera, trong một khắc hắn đã muốn công khai việc hắn yêu em ngay trước bàn dân thiên hạ, nhưng hắn kìm lại được, chỉ vui vẻ tạo hình trái tim và hát cùng em.

\”Captain Boy bay tới đây!!\”

Hắn vươn tay ôm lấy em sau khi em diễn xong bài, chỉ một cái ôm nhỏ nhẹ thôi vì thời gian không có nhiều, nhưng như thế cũng khiến hắn ấm lòng. Hắn nắm lấy cổ tay em, khẽ đung đưa.

\”Lát anh vẫn còn một bài nữa, em đợi anh nha?\”

\”Lâu không anh?\”

\”Hơi hơi thôi, khoảng gần nửa tiếng thì phải.\”

\”Vậy mình ở đây làm gì? Vào trong ngồi cho khỏe đi anh.\”

Duy nói và cười, em lách người qua và đi vào sau cánh gà, hắn cũng đi theo em. Quang Anh rất lấy làm lạ khi em đi nhanh một cách bất thường thế này, hắn cứ lon ton đi theo sau em, cho đến khi cả hai người họ dừng lại sau góc khuất tối tăm.

Trong bóng tối, em nghiêng đầu nhìn hắn, rồi lại nhìn ra phía sân khấu náo nhiệt ngoài kia. Đức Duy lục lọi túi quần, em lấy ra một cái hộp nhỏ, rồi nhẹ nhàng dúi vào tay hắn.

\”Em có quà cho anh này.\”

Quang Anh ngẩn ngơ nhìn cái hộp nhỏ trong tay. Hộp bọc vải nhung đỏ rất đẹp, nằm gọn trong tay hắn. Hắn dường như nín thở, cẩn thận mở hộp ra, và sau đó, một chiếc nhẫn bạc lấp lánh trên nền nhung đen.

Hắn ngẩn người ra mất một lúc, bàn tay run run cầm chiếc nhẫn nhỏ giữa hai ngón tay, xoay qua xoay lại. Hắn như chẳng tin được, còn chưa kịp hoàn hồn thì Duy đã cầm lấy chiếc nhẫn từ tay hắn và nhẹ nhàng đeo vào ngón áp út của hắn.

\”Anh thấy em lưỡng lự.\”

Quang Anh cười nói, ánh mắt âu yếm nhìn em pha lẫn vẻ tinh nghịch. Đức Duy bĩu môi, em nắm chặt tay hắn và nhướng mày, môi nở nụ cười thấp thoáng.

\”Tại vì là… em tính đeo vào ngón út của anh cơ, nó kiểu nó phù hợp hơn. Nhưng mà hình như không vừa nên em đeo vào đây.\”

\”Nếu em đã đeo vào đây rồi thì em phải nói câu khác chứ?\”

\”Hmm?\”

Quang Anh bước thêm một bước lại gần Duy, hắn chạm nhẹ tay lên má em, xoa xoa xương quai hàm của em. Duy đặt tay em lên tay hắn, đảo mắt suy nghĩ một vòng, rồi thận trọng nhìn hắn.

\”Gả cho em nhé?\”

\”Chắc chắn rồi.\”

Hắn bật cười khúc khích và chồm tới hôn lên môi em, giữ lấy khuôn mặt em bằng cả hai tay và áp sát em vào bức tường kế bên. Duy giật mình khi hắn đột nhiên hôn em ngay giữa lúc sân khấu vẫn còn náo nhiệt ồ ạt ngoài kia, nhưng em không tránh.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.