[Rhycap] Chưa Từng – Chương 36: Đáp án của anh – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 6 tháng trước

[Rhycap] Chưa Từng - Chương 36: Đáp án của anh

Bệnh viện nhỏ nằm ở rìa Washington, được bao phủ bởi mẹ thiên nhiên và được ban phước bởi đất trời. Nó không to, nhưng vừa đủ rộng và uy tín để trở thành nơi an tâm của khách hàng.

Quang Anh bước đi dọc hành lang sạch sẽ của bệnh viện, hắn thở ra một hơi lạnh lẽo. Dù cho có nắng, nơi đây vẫn là mùa đông nên không khí cứ khô dần, cây đã không còn lá còn mặt đất cứ vương tuyết.

Hắn nheo mắt nhìn về phía dãy ghế trước cửa phòng bệnh, có một cậu thanh niên nhỏ, trông không thể quen mắt hơn, đang nói chuyện cùng một lão già mà hắn chẳng biết là ai.

\”Em nói chuyện với ai thế?\”

Quang Anh nghiêng đầu nhìn một ông một nhóc đang trò chuyện vui vẻ trước mặt, thầm nghĩ Minh Su có người quen ở đây mà mình không biết sao. Cậu nghe tiếng Quang Anh thì ngẩng đầu lên, rồi nhìn ông lão trước mặt, khẽ lắc đầu.

\”Em không biết, ổng tới bắt chuyện với em nên em nói thôi ạ.\”

\”Hả?\”

Ông lão mặt đầy râu ngồi cười hề hề trước mặt họ, trưng ra cái vẻ dị dạng hết sức. Một lúc sau, có y tá điều dưỡng hối hả chạy lại gần ông, nói với ông bằng thứ tiếng gì đó cả Quang Anh với Su đều không hiểu, rồi cô ấy dắt ông đi.

Quang Anh đơ người ra một chút, hắn bật cười khe khẽ rồi nhìn xuống Su.

\”Là sao? Đã nói với người không quen biết còn nói với bệnh nhân tâm thần.\”

\”Em có biết đâu? Ngồi đây chán quá nên em nói chuyện đại ấy. Được cái nói hai thứ tiếng khác nhau.\”

Su nhún vai, giờ cậu mới có dịp nhìn lại Quang Anh, cậu liếc hắn từ trên xuống dưới, trưng ra khuôn mặt khó hiểu.

\”Anh đi rước dâu à?\”

\”Hâm à? Nhìn sao mà ra rước dâu?\”

\”Sao cầm theo mâm ngũ quả?\”

\”Ngũ con mẹ mày.\”

Quang Anh cau mày búng lên trán Su một cái thật lực khiến cậu la oai oái. Cậu ôm trán rên rỉ. Su ngước nhìn hắn bằng ánh mắt không phục, ấm ức không nói nên lời.

\”Xin lỗi nhé, lỡ tay mạnh quá.\”

\”Đùa, anh búng em đau phết đấy.\”

Quang Anh cười khúc khích vươn tay xoa đầu Su, tay kia của hắn cầm một cái giỏ thật to, đúng là giống mâm ngũ quả thật. Su cau mày nhìn hắn, Su biết hắn biết cậu sợ hắn nên không dám làm gì, nhưng hở tí lại chọc cậu như thế này, đã vậy còn không thèm nhẹ nhàng, khiến cậu muốn làm phản quá.

\”Anh vào thăm bé Duy.\”

Hắn quay đầu về phía cửa phòng bệnh, trên môi nở nụ cười nhẹ. Hóa ra hai người họ tới đây để thăm người mà ai cũng biết là ai, cậu nhóc xui xẻo nhất trần đời. Hắn tới muộn hơn một chút vì bận mua chút đồ cho em.

\”Anh vào đi, lúc nãy em có hỏi thăm chút rồi.\” Su phẩy tay, cậu gác chéo chân, nhìn ra phía xa hành lang bệnh viên. Quang Anh không đợi nhắc thêm, hắn nhẹ nhàng gõ cửa, rồi đẩy cửa vào.

Minh Su thở dài, cậu không hiểu vì sao có thể trùng hợp được như thế. Cậu và hắn vừa bàn về em ba ngày trước, nay Duy đã phóng sang tận đây, không hiểu bằng cách nào.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.