[Rhycap] Chưa Từng – Chương 11: Silent tides – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 10 lượt xem
  • 6 tháng trước

[Rhycap] Chưa Từng - Chương 11: Silent tides

Đức Duy đứng ở bậc cửa, trong tay vẫn đang cầm chiếc khăn tắm vắt ngang cổ, giương đôi mắt xinh đẹp nhìn \”hai vị công tử\” đang thấp thỏm trên giường. Hơi nước ấm áp vẫn còn bốc lên từ làn da mềm mại của em, theo sau đó là mùi hương ngọt ngào. Em nhướng mày, thắc mắc họ đang nói cái gì mà lại bí mật đến như vậy.

Quang Anh bấu chặt lấy ga giường, nhất thời không cử động được. Hắn run rẩy ngước nhìn em, tim dội vang trong lồng ngực trước cảm giác sợ hãi bị em vạch trần. May mắn thay, Minh Su thấy hắn phút chốc hóa đá trước mặt Duy, bèn ra tay cứu nguy một phen. Cậu đứng dậy và nhanh chóng đi đến khoác vai Duy, kéo em ra khỏi phòng.

\”Không có gì đâu, vài chuyện phiếm thôi. Đi, tớ dẫn cậu đi chơi.\”

Mặc cho Đức Duy ôm một dấu chấm hỏi to lớn, quay đầu nhìn Quang Anh, em vẫn không thể dừng lại trước sự lôi kéo của Su, cứ thế đi theo cậu ta.

Hắn nín thở nhìn em bị kéo ra ngoài, đợi cho đến khi thanh âm của em đã xa lắm rồi, hắn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Con người như hắn không dám đối diện với em, nếu trong đầu hắn xuất hiện một tia nghi ngờ em đã biết chuyện, và nếu như chuyện đó thực sự xảy ra, hắn sợ mình sẽ phải đào hố chui xuống mất.

Ai cũng phải có bí mật riêng của mình, ai cũng sẽ chừa cho mình một góc tối sâu thẳm trong con tim, nơi đó chứa chan bao nhiêu là rượu hoa không thể nói thành lời, là vạn dặm thành trì bất khả xâm phạm. Quang Anh không phải ngoại lệ, dù cho bọn họ gắn bó với nhau đến đâu, chia sẻ với nhau biết bao nhiêu kỉ niệm, hắn cũng không cho phép mình yếu lòng mà từ bỏ thể diện nói với em một tiếng, hắn chưa sẵn sàng.

Quang Anh nhắm mắt lại, con tim thế mà lại phản bội lý trí, vẫn đập liên hồi và mạnh mẽ như muốn gào lên là hắn yêu em rất nhiều. Hắn biết trong tâm mình đang ngập tràn niềm yêu thương và nỗi lòng khao khát không thể giấu được, tựa như cơn bão dữ dội điên cuồng đánh sập hàng phòng ngự của hắn. 

Cuối cùng, hắn hiểu được rằng từ nay về sau hắn sẽ khó lòng kiềm chế mong muốn được chiếm hữu em của mình.

Chuông điện thoại reo lên bất ngờ dội thẳng vào đầu hắn, kéo hắn ra khỏi những ảo mộng mơ hồ. Hắn luống cuống cầm lấy điện thoại, hóa ra nãy giờ trầm ngâm mà quên mất mình sắp phải đi diễn.

\”Bỏ bu, quản lý gọi rồi.\”

Quang Anh mím môi trượt ngón tay trên màn hình, vội vàng nghe điện thoại.

\”Alo chị? Vâng, em đây, nãy em để điện thoại ở chế độ không làm phiền.\”

Hắn nghe được giọng cằn nhằn của chị Duyên ở đầu bên kia của điện thoại, hắn biết mình có lỗi nên cũng chỉ cười xòa rồi xin lỗi, rồi nhanh chóng bỏ điện thoại xuống, ôm đồ đi tắm để kịp buổi diễn.

Chỉ là, ngay khi cánh cửa phòng tắm khép lại, trên màn hình điện thoại của hắn nảy lên một thông báo nhỏ, với dòng chữ cực kì đơn giản.

\”Quang Anh đang làm gì thế?\”

Cặp bạn đồng niên phía bên này thì đang dạo một vòng chợ Bến Thành, có vẻ yên bình hơn rất nhiều. Đức Duy ngồi sau xe của Su, phóng tầm mắt ra xa ngó xem nơi này đang bán gì.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.