Quỳ Xuống Gọi Ba Ba – Chương 86: Dụ dỗ (18+) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

Quỳ Xuống Gọi Ba Ba - Chương 86: Dụ dỗ (18+)

Thẩm Ngọc nhớ không nhầm thì cậu đã từng 3 lần dùng miệng ngậm thứ đó của Phùng Lãng, mỗi lần làm đều khiến cho cơ miệng căng cứng, cổ họng đau rát, cảm giác đó so với việc bị đâm vào phía sau còn khủng bố hơn rất nhiều.

\”Khụ khụ… tôi không…\”

Phùng Lãng không đợi Thẩm Ngọc từ chối đã nhanh chóng chặn lời cậu trước rồi.

\”Hôm nay dạy em tư thế mới, anh dạy cho em, nhất định em sẽ thích.\”

Thẩm Ngọc im lặng, không phải cậu ngầm đồng ý mà là cậu đang tìm cách để từ chối.

\”Tôi… đau họng, không thể làm chuyện đó được.\”

Phùng Lãng nhạn nhạt đáp: \”Nếu vậy thì anh sẽ không giúp em kiểm tra phần hoa hồng hàng năm của Thẩm thị nữa. Không biết chừng mấy năm nay ba em cũng đã ăn bớt rất nhiều rồi, có khi cộng lại cũng phải đòi được kha khá tiền đấy.\”

Thẩm Ngọc nghe vậy lại động lòng tham, vẫn biết Phùng Lãng chỉ đang dụ dỗ lừa gạt cậu mà thôi nhưng cậu cũng không còn cách nào khác mà chui vào bẫy của hắn.

\”Phùng Lãng… anh…\”

Thẩm Ngọc bực bội nói không thành câu, Phùng Lãng biết mèo con đã xuôi lòng rồi lại giả bộ làm khó: \”Anh cũng không làm khó em đâu, nếu em không muốn thì…\”

Thẩm Ngọc tức giận, dùng sức đánh lên ngực Phùng Lãng, Phùng Lãng không kịp phòng bị cũng bị ăn đau một chút, khẽ ho khụ khụ. Thẩm Ngọc thấy thế thì hả hê chỉ là rất nhanh tràn đến cảm giác không nỡ, như có như không đưa tay xoa nhẹ chỗ vừa mình đánh tới.

\”Anh muốn làm tư thế nào? Nếu khó quá tôi sẽ không làm.\”

Đương nhiên thì một con mèo nhỏ như Thẩm Ngọc làm sao tránh nổi móng vuốt mưu mẹo của sói già như Phùng Lãng, hắn nắm lấy tay cậu, đưa lên miệng hôn nhẹ. Đầu ngón tay thon dài của Thẩm Ngọc cảm nhận được sự mềm mại nơi đầu môi của Phùng Lãng, bỗng chốc như bị một tia điện truyền tới tê dại.

\”Vậy mèo con cởi quần ra nào.\”

Phùng Lãng bị đau chân, mọi cử động đều bất tiện. Lúc đầu Thẩm Ngọc còn cảm thấy may mắn vì người đàn ông này nhất định sẽ hạn chế chuyện đó, chỉ là cậu đã nhầm rồi, hắn không những không hạn chế mà còn muốn cậu phải chủ động nhiều hơn. Mỗi ngày đều dùng giọng nói trầm khàn giống như thôi miên kia mà trắng trợn nói cậu cởi quần, Thẩm Ngọc không thể phản kháng, lại ước Phùng Lãng nhanh nhanh hồi phục, mấy chuyện như thế này cậu muốn hắn làm cho cậu, bởi vì nếu để cho cậu làm sẽ khiến cậu cực kỳ xấu hổ.

Tiếng vải vóc vạ chạm rơi xuống dưới sàn nhà, tuy rằng trong phòng đã tắt đèn nhưng vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng cúi người kia của Thẩm Ngọc, cậu còn cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của người nào đó dán chặt lên cơ thể cậu. Thẩm Ngọc đang định ngồi lên giường thì lại bị một giọng nam của ai kia ngăn lại.

\”Xoay người lại, anh cũng sẽ dùng miệng làm cho em thoải mái.\”

Lời nói kia khiến cho Thẩm Ngọc hoàn toàn cứng ngắc, cả người đều nóng bừng bừng vì xấu hổ. Phùng Lãng lại muốn cậu làm ra hành động xấu hổ như vậy sao.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.