Quỳ Xuống Gọi Ba Ba – Chương 41: Ông nội – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

Quỳ Xuống Gọi Ba Ba - Chương 41: Ông nội

Thẩm Ngọc bị làm đến mê man ngủ say, Phùng Lãng cũng không muốn ép buộc người ta nữa, hơn nữa hắn biết ở ngoài vẫn còn có người đứng nghe lén, bởi vì bên dưới khe hở của cánh cửa có một bóng đen che khuất ánh sáng, vẫn đứng đó không có ý định rời đi.

Phùng Lãng nhếch môi khẽ mỉm cười, hắn nâng chăn bước xuống giường, tùy tiện lấy quần âu của mình mặc lên người, thân trên để trần, chậm rãi bước đến cánh cửa. Có lẽ người bên ngoài đang thất thần, đóng băng tại nơi này cho nên không hề biết cánh cửa trước mặt sẽ mở ra, giây tiếp theo sau đó bốn mắt nhìn nhau, mà Lục Song Song thì lại hoảng hốt không thôi, trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ bình thản của Phùng Lãng.

Phùng Lãng rất tự nhiên, bước ra bên ngoài, sau đó đóng cửa lại, mặc kệ Lục Song Song đứng ở đó. Hắn đi tới phòng bếp tìm nước uống, thuận tiện bỏ lại một câu: \”Muộn rồi sao cô không về phòng ngủ, lại đứng ở chỗ này làm gì?\”

Lục Song Song đã đoán ra được quan hệ mờ ám giữa Thẩm Ngọc và người đàn ông này, những tiếng rên rỉ kia vô cùng rõ ràng, cho dù cô có muốn không nhận định cũng không thể tìm ra được lý do nào khác mà phản đối.

Phùng Lãng đương nhiên biết Lục Song Song đã rõ chuyện này như ban ngày, chỉ là hắn vẫn đóng vai người không biết mối quan hệ giữa Lục Song Song và Thẩm Ngọc trước đây, cho nên cũng không đả động gì tới chuyện đó cả.

Lục Song Song bước ra ngoài phòng bếp, tiến gần đến chỗ Phùng Lãng đang đứng, giọng nói khàn đặc, có phần run rẩy.

\”Giữa anh và A Ngọc… Là mối quan hệ đó sao?\”

Phùng Lãng có dáng người rất hoàn mỹ, khi hắn đứng uống nước, yết hầu nam tính khẽ chuyển động trơn trượt, có lẽ vì hắn đẹp cho nên hắn luôn làm ra dáng vẻ hiển nhiên.

\”À… xin lỗi, làm phiền giấc ngủ của cô rồi.\”

Phùng Lãng không thẳng thắn trả lời nhưng câu trả lời kia của hắn lại rất rõ ràng rồi, mà sự rõ ràng này chẳng khác gì một mũi tên cắm sâu vào trái tim của cô. Lục Song Song lùi lại một bước, sự tuyệt vọng hiện rõ trên gương mặt. Khi trở về đây tìm Thẩm Ngọc, cô đã nghĩ đến chuyện Thẩm Ngọc có đối tượng rồi, nhưng lại không nghĩ đến chuyện Thẩm Ngọc sẽ quen đàn ông, chuyện này thật sự giống như một cú shock tâm lý, trong phút chốc đè nặng tại khí quản, khiến cho cô không thể thở nổi.

\”Đã… đã lâu chưa? Hai người từ khi nào…\”

Phùng Lãng đặt ly nước xuống dưới bàn, hắn cũng không khát lắm cho nên ly nước cũng chỉ vơi đi một chút mà thôi, mục đích hắn ra đây là muốn để cho Lục Song Song thấy.

\”Sao vậy? Cô Lục có vẻ để ý quá nhỉ? Phải rồi, Thẩm Ngọc nói cô Lục đây là chị họ của em ấy, để ý cũng là chuyện đương nhiên thôi, nhưng mà tôi không có thói quen để cho người ngoài biết quá nhiều chuyện riêng tư của mình, hay là ngày mai cô đi hỏi Thẩm Ngọc đi.\”

Lục Song Song nghe thấy từ chị họ kia thì khó chịu, cô im lặng hồi lâu rồi đáp lại: \”Tôi không phải chị họ của A Ngọc, tôi…\”

Lời nói định thốt ra lại nghẹn chặt ở cuống họng, bởi vì Lục Song Song nhìn thấy vẻ mặt như đã biết rõ mọi chuyện của Phùng Lãng. Có cảm giác như hắn đang muốn nói rằng hắn đã sớm biết sự thật cả rồi, cô không cần nhảy nhót trước mặt hắn mà khoác lác.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.