Quỳ Xuống Gọi Ba Ba – Chương 33: Kiểu tóc mới – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 6 tháng trước
// qc

Quỳ Xuống Gọi Ba Ba - Chương 33: Kiểu tóc mới

Khi Thẩm Ngọc vừa đi tới tòa giảng đường thì phía sau có người gọi cậu lại, là một giọng nữ trong trẻo xa lạ nhưng cách gọi tên này lại khiến cho cậu nhớ đến một người quen cũ.

\”A Ngọc.\”

Thẩm Ngọc quay lại phía sau nhìn thử, quả nhiên không ngoài dự đoán của cậu, chỉ là người trước mặt đã thêm vài đường nét trưởng thành trên gương mặt rồi. Trong ấn tượng của Thẩm Ngọc, Lục Song Song là một cô gái hoạt bát tươi trẻ, mái tóc ép thẳng ngang vai, mặc trên mình bộ đồng phục nữ sinh dịu dàng. Mấy năm không gặp, Lục Song Song đã có nhiều thay đổi, tuy vẫn là ánh mắt to tròn lanh lợi đó nhưng không hoàn toàn là sự ngây thơ năm nào, mái tóc ngắn ngang vai đã đổi thành một mái tóc xoăn dài đến thắt eo. Cô mặc trên mình một chiếc áo thun trắng đơn giản cùng quần jeans, vừa nhìn thấy Thẩm Ngọc đã chạy tới ôm lấy.

\”A Ngọc, lâu quá rồi không gặp.\”

Năm đó Thẩm Ngọc là người nói lời chia tay trước, cũng bởi vì cậu đã quen được bạn gái mới. Giữa cậu và Lục Song Song còn xảy ra tranh cãi vì việc này, cô ấy oán trách cậu bội bạc, mới chỉ 3 tháng thôi mà đã thay đổi tình cảm, còn nói muốn bay về tìm cậu nói chuyện. Ngẫm lại, khi đó cậu chỉ vừa mới lớn, làm sao có thể nghiêm túc yêu một người được, huống chi Lục Song Song còn cách cậu cả nửa vòng trái đất, muốn cậu chung tình là điều rất khó.

Thẩm Ngọc thoáng bất ngờ khi bị Lục Song Song ôm lấy như vậy, cả người cậu cứng lại một chút, sau đó mới chậm rãi đẩy cô gái thấp hơn mình một cái đầu này ra.

\”Đã lâu không gặp chị, lần này chị về bao lâu thế?\”

Lục Song Song mỉm cười, đáy mắt hiện lên vài tia thất vọng.

\”Lần này đi công tác, có lẽ chỉ ở lại một tuần mà thôi, nhưng nếu như cậu nói muốn chị ở lại lâu một chút thì chị sẽ suy nghĩ lại.\”

Thẩm Ngọc cười cười, thật ra gặp lại người yêu cũ sẽ có một cảm giác gì đó rất khó đối diện. Thẩm Ngọc nhìn về phía chiếc va li ở phía xa có hơi khó hiểu một chút, chẳng phải Uông Thạch nói Lục Song Song đã về nước từ hôm qua hay sao, đáng lẽ ra đã tìm được phòng khách sạn nào nghỉ ngơi rồi mới đúng.

\”Hiện tại chị đang ở đâu?\”

Lục Song Song sầu não, nhỏ giọng nói: \”Lúc xuống máy bay, chị bị mất một va li hành lý, trong đó có giấy tờ tùy thân của chị, cho nên chị không thể ở lại khách sạn được.\”

Thẩm Ngọc nhíu mày.

\”Vậy hôm qua chị ở đâu?\”

Lục Song Song trả lời: \”Nhà của Uông Thạch, nhưng mà nhà đó còn có hai bác Uông nên chị rất ngại cho nên sáng hôm nay mới thu dọn hành lý rời đi. Chị nghe Uông Thạch nói, cậu dọn ra ngoài ở riêng rồi sao?\”

Thẩm Ngọc hơi do dự một chút, cậu dùng ánh mắt khó xử nhìn Lục Song Song, chỉ khẽ ừ một tiếng. Đương nhiên Lục Song Song thấy được ánh mắt kia của Thẩm Ngọc nhưng cô lại lựa chọn giả vờ không biết, nắm lấy cổ tay của cậu khẽ lắc lư như năm nào.

\”Cho chị đến ở nhờ vài ngày sẽ không làm phiền đến bạn gái của em chứ?\”

Nói gì thì nói, khi cậu còn nhỏ, Lục Song Song là một trong hai người đối xử tốt với cậu nhất. Tuy rằng cậu cảm thấy bản thân có rào cảm mối quan hệ cũ với cô ấy nhưng mà lúc cô ấy gặp khó khăn như thế này, Thẩm Ngọc cũng không thể đứng ở bên ngoài nhìn được.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.