Tối đó Pooh đột nhiên sốt rất cao
Có lẽ là do số thuốc mà cậu đã tiêm vào người
\” hừ… \” Pooh cố gắng chống chọi ngồi trên sofa
\” không ổn rồi \” Pooh nói khẽ khi cậu nhóc nhận ra Phenol của bản thân bắt đầu tràn ra không kiểm soát
* Soạt cậu nhóc cố gắng chống người đứng dậy đi thẳng ra ngoài
Cậu ngay lập tức điện thoại cho thư ký của Pavel nhờ anh đến ngay
Cỡ khoản 20 phút sau thì người cũng đến
\” tôi lập tức đưa cậu đến bệnh viện \” thư ký của anh vừa thấy cậu đang ngồi chật vật ở cửa thì liền chạy đến đỡ cậu
\” không cần … Anh giúp tôi ở lại…. Xem chừng anh ấy đi tôi tự lo được \” trong giọng nói của Pooh rất khó khăn luôn cậu không ngừng run lên khi phải chịu cơn đau quá lớn ở tuyến thể
Thật ra cậu nhóc có thể ra khỏi nhà ngay lập tức bắt xe đến bệnh viện
Nhưng cậu không yên tâm về Pavel và con đang ở trong nhà nên cậu mới cố gắng cầm cự ở đây tìm người đến
Bảo đảm có người ở cạnh anh thì cậu mới tuyệt đối yên tâm rời đi
\” cậu ổn chứ \” nhìn Pooh đứng dậy thôi cũng có chút chật vật rồi nên người kia không yên tâm lắm
\” giúp tôi trông vợ con một chút , tôi sẽ về ngay \” Pooh nói xong liền cố gắng giữ vững bước chân đi ra ngoài
Lên xe cậu đi thẳng đến bệnh viện
Đến bệnh viện thì Pooh cũng chính thức ngất đi
Phải nói cơn đau kia đã khiến cậu không thở nổi
\” cố chấp thật \” vị bác sĩ nhìn cậu lắc đầu
Bên này Pavel đang ở trên phòng còn chưa biết gì
Anh vừa giật mình thức dậy
\” cún nhỏ anh muốn uống nước \” Pavel rất ngoan ngoãn làm theo lời cậu chính là không được tự ý xuống giường anh ngồi trên giường gọi
* Cạch
\” cậu chủ , nước đây \” thư ký của anh đi vào cùng ly nước trên tay
\” sao lại là cậu \” Pavel có hơi bất ngờ khi thấy thư ký mình ở đây
\” em ấy đâu ? \”
\” à cậu Pooh về ký túc rồi \” lúc nãy Pooh đã dặn kỹ không cho nói chuyện của cậu cho anh biết
Cậu sợ con mèo kia sẽ chạy đến bệnh viện tìm mình
\” cậu nói dối \” Pavel liền khó chịu nói
Giờ này đã giữa khuya ký túc ở đây rất nghiêm ngặt cậu căn bản không thể quay về
\” ………. \” thư ký của anh có hơi khó sử
\” em ấy bị gì rồi \” Pavel khó chịu quát lên
\” cậu chủ cậu bình tĩnh đi cậu Pooh không cho cậu cử động mạnh đâu \”
\” em ấy đang ở đâu \” Pavel bước xuống giường nghiêm giọng nói
\” cậu Pooh một mình đến bệnh viện rồi ạ \” cuối cùng thư ký cũng phải nói thật , chứ cứ để anh tức giận đùng đùng như vậy có khi chút nữa ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng thì lại lớn chuyện hơn
\” một mình đến bệnh viện \” Pavel lập lại câu kia rồi nhanh chóng đi ra ngoài
\” cậu chủ tôi đưa cậu đi \” thư ký nhìn anh cứ đâm đâm đi ra ngoài nên liền chạy theo
Một lát sau Pavel cũng đến bệnh viện nhưng anh không được vào phòng bệnh của cậu
Vì hiện tại Phenol của Pooh đang rất hỗn loạn
Nếu anh vào sẽ bị ảnh hưởng ảnh hưởng đến bé con
\” cậu chủ \” nhìn thấy Pavel cứ đứng trước cửa phòng bệnh , thư ký của anh liền gọi
\” tôi không sao \” Pavel một khi đã cố chấp thì làm gì có ai khuyên nỗi
Trừ phi người trong kia tỉnh lại thì có khi anh còn nghe
\” sao cậu không nói với tôi \” lúc nãy trên xe thư ký của anh đã kể lại tất cả cho anh nghe rồi
\” cậu Pooh ….. \”
\” tôi là người trả lương cho cậu hay em ấy mới là người trả lương cho cậu \” Pavel tức giận quát lên
\” tôi xin lỗi \” thư ký thấy anh tức giận liền cúi đầu nhận lỗi
\” cút đi \” Pavel nén lại anh quay đầu nhìn người đang nằm trên giường bệnh kia
Có thể thấy được mồ hôi trên trán cậu không ngừng đổ ra , mày cứ cau lại mãi thôi
\” đau lắm sao ? \” Pavel đưa tay sờ lên tắm kính xuyên qua tấm kính kia là gương mặt nhợt nhạt của cậu nhóc
Cuối cùng Pavel phải đứng đó rất lâu đứng đến nỗi tê cả chân luôn
\” nói gì thế \” nhìn người bên trong mấp máy môi , Pavel liền khẽ hỏi
Thật sự nếu không phải vì lo cho bé con thì anh đã xông vào phòng bệnh của cậu rồi
Bên trong phòng bệnh
Pooh vẫn luôn nắm chặt tay , chịu đựng cơn đau trong vô thức
\” Pavel ~~ anh đừng sợ em nhất định sẽ bảo vệ anh và con bình bình an an một đời \” Pooh khẽ nói
Cậu không ngừng lặp lại câu kia trong vô thức
Dù đang hô mê nhưng cậu vẫn vô thức muốn bảo vệ con và anh
\” gọi mình sao ? \” Pavel bên này nhìn ra cậu nhóc hình như đang gọi mình nhưng anh cũng không chắc lắm vì anh chỉ nhìn chứ không nghe gì
—————————————————-
End chương


