Phu Nhân Cứ Đòi Ly Hôn Với Thiếu Tướng! (Song Tính/Caoh/Hoàn) – Chương 13: Niềm hạnh phúc của Thiếu tướng (Hoàn) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Phu Nhân Cứ Đòi Ly Hôn Với Thiếu Tướng! (Song Tính/Caoh/Hoàn) - Chương 13: Niềm hạnh phúc của Thiếu tướng (Hoàn)

Chương 13: Niềm hạnh phúc của Thiếu tướng

Hắn cảm thấy giờ phút này, không gì có thể khiến hắn hạnh phúc hơn được nữa.

———

Lại là một ngày mới đến ở tinh cầu Thủ đô. Dân chúng sống yên bình, khoa học kĩ thuật phát triển, nhìn đâu cũng thấy sung túc nhộn nhịp.

Nhà của Thiếu tướng Osvaldo, hai chồng chồng vẫn như mọi ngày mà dùng bữa sáng cùng nhau. Tiếng dao nĩa va chạm leng keng vừa vui tai vừa ấm cúng. Chỉ là, sắc mặt ngài Thiếu tướng không tốt chút nào, hắn nhìn đĩa đồ ăn trước mặt như thể đang nhìn kẻ địch trên chiến trường, ăn một cách hết sức miễn cưỡng.

Nếu giờ phút này mà có súng trong tay, khéo hắn sẽ bắn cái đĩa này tan tành thật.

Clarence lén lút đưa mắt nhìn hắn, rồi lại cụp xuống, vẻ lo lắng ngập tràn. Anh nhanh chóng ăn xong phần của mình rồi, vừa định mở miệng gọi \”Raymond…\” thì ngài Thiếu tướng đột ngột đẩy ghế ra đứng phắt dậy. Clarence hết cả hồn, nhìn hắn vội vã chạy đi, anh cũng nhanh chóng đuổi theo.

Chẳng lâu sau, tiếng nôn oẹ đã vang lên từ phía phòng vệ sinh.

Clarence lo lắng vuốt lưng cho Alpha, trên mặt tràn đầy đau lòng, anh lẩm bẩm:

\”Sao lại nặng đến thế chứ, chẳng thấy em ăn được gì mà cũng nôn à…\”

Nôn một hồi đến khi không nôn ra được gì nữa, Raymond mới đứng thẳng người lại. Hắn nhấn nút xả bồn cầu, rồi đi qua rửa tay, súc miệng. Mặt mày hắn trắng bệch, vậy mà còn an ủi ngược lại vợ mình:

\”Em không sao, không cần lo.\”

Clarence nhíu mày:

\”Sao lại không lo được chứ! Nghén nặng thế này cơ mà.\”

Đúng vậy, nghén.

Clarence mang thai gần 3 tháng, nhưng anh không nghén, người nghén là ngài Thiếu tướng trẻ tuổi nhất của Đế quốc, chiến thần bên địch nghe tin đã sợ mất mật – Raymond Osvaldo.

Nói đến chuyện làm sao hai người phát hiện ra Clarence mang thai cũng rất là khôi hài.

Hôm đó hai người bọn họ đi kiểm tra sức khỏe, lý do là vì Raymond cứ nôn ói liên tục, không ăn uống được gì, ngửi mùi đồ ăn thôi cũng buồn nôn. Clarence là bác sĩ, ban đầu anh cũng chỉ cho là hắn làm việc và nghỉ ngơi không điều độ dẫn đến bệnh dạ dày nên kê đơn thuốc rồi dùng khoang chữa bệnh tự điều trị cho hắn tại nhà. Chẳng ngờ triệu chứng ngày một nặng hơn, nhất là vào buổi sáng, hầu như chẳng ăn uống được gì. Thế là, hai người đành phải đến Viện Quân y Đế quốc kiểm tra một chuyến.

Đã đến rồi, Clarence cũng thuận tiện kiểm tra tổng quát luôn. Lúc bác sĩ phụ trách cầm kết quả xét nghiệm của hai người lên coi, trầm ngâm một lúc, nhìn qua nhìn lại một hồi giữa cả hai, rồi mới bình tĩnh nói:

\”Chúc mừng Thiếu tướng, ngài chẳng bị sao cả, chỉ là được làm cha mà thôi.\”

Hai người đều ngẩn tò te. Bác sĩ cũng thấy buồn cười:

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.