Ánh sáng mềm mại lan tỏa khắp không gian triển lãm, như những sợi chỉ vàng đan dệt lên từng ngõ ngách, nơi mỗi bức tranh treo trên tường tựa như một lát cắt của thời gian, như thể chúng chứa đựng không chỉ là màu sắc, mà còn là nỗi niềm và khát vọng của những linh hồn lạc lối. Các bàn tiệc đứng được trang trí bằng hoa tươi và những ngọn nến nhỏ xinh tỏa ra hương thơm dịu ngọt của oải hương và cam bergamot, tạo nên cảm giác thanh thoát dễ chịu
Một sự kiện nghệ thuật lại chất chứa tính nhân văn, nơi các vị khách đến không chỉ để chiêm ngưỡng những tác phẩm hội họa, tranh giành vì cái đẹp mà còn để chung tay góp sức giúp đỡ những bệnh nhi khó khăn đang mong chờ những phép màu nơi phòng mổ. Đây là một buổi triển lãm mang tính chất gây quỹ được thực hiện nhằm quyên góp cho các ca phẫu thuật ở bệnh viện mà gia đình Oudompoch đang điều hành
Santa đứng giữa đám đông giống như một tinh thể sáng lấp lánh giữa muôn vàn ánh đèn, di chuyển nhịp nhàng và khéo léo như thể omega không thuộc về nơi đây mà là một phần của chính những tác phẩm mà em tạo ra. Omega chào hỏi từng vị khách với sự nhiệt tình không chê vào đâu được, mỗi lời nói của em như hòa quyện với nhịp thở của không gian, khẽ khàng nhưng đầy cảm xúc. Từng cử chỉ, từng ánh mắt của cậu đều toát lên một vẻ đẹp dịu dàng và cẩn trọng khiến người đối diện không thể không ngưỡng mộ
Omega vừa tiếp chuyện với một vài vị khách xong thì từ phía xa, mẹ tiến đến dáng vẻ dịu dàng. Bà dừng lại bên cậu, ánh mắt dịu dàng nhưng đầy tự hào
\”Con thật sự đã làm tốt hơn cả mong đợi của mẹ\” bà nói, giọng như làn gió nhẹ lướt qua mang theo sự ấm áp, đưa tay sờ vào khuôn mặt mềm mại của em
Santa cúi đầu nhẹ, một nụ cười biết ơn nở trên môi \”Cảm ơn mẹ, anh Pond và bạn của anh ấy đã giúp đỡ và hướng dẫn con, còn ba mẹ luôn là nguồn động viên lớn nhất của con\”
Nụ cười hiền lành của người mẹ hiện lên và sưởi ấm lấy trái tim của omega sau khi em thổ lộ tình cảm của mình
\”Mẹ vừa gửi ảnh cho ba xem đó, ba rất tiếc vì lịch phẫu thuật nên không đến được nhưng sẽ cố gắng để chiều nay về nhà ăn cơm. Cún về nhà với ba mẹ nhé?\”
Ánh mắt của bà mềm mại, dịu dàng nhưng cũng chứa đầy sự nài nỉ, khiến Santa không thể nào từ chối
\”Vâng, con sẽ về\” em đáp, trong lòng thoáng cảm giác như mình đã có chút vô tâm khi dồn hết thời gian và tâm trí cho triển lãm mà quên mất gia đình. Santa đã ở phòng tranh suốt cả tháng trời để chuẩn bị cho sự kiện này, giờ đây khi mọi việc đã hoàn thành thì trở về nhà là điều hợp lẽ.
\”Con chào bác ạ\”
Santa bị giật mình bởi giọng nói vang lên từ sau lưng, enigma từ đâu bước tới cùng với anh trai em, đôi mắt nhanh chóng lướt qua omega rồi dừng lại trước mẹ đầy lễ phép rồi chắp tay cúi chào, thái độ vừa đúng mực vừa tinh tế
\”Ôi Perth, chào con. Bác nghe Pond kể rằng con đã giúp em Ta chuẩn bị buổi triển lãm hôm nay, cảm ơn con nhiều lắm\”
Mẹ nói, giọng nói của một người phụ nữ từng trải, dịu dàng nhưng không kém phần nhấn nhá thể hiện sự chân thành sâu sắc