Perthsanta | Chiaroscuro – 17. Sai lầm – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 4 tháng trước

Perthsanta | Chiaroscuro - 17. Sai lầm

Force khẽ khựng lại, ánh mắt sắc bén của gã lóe lên tia kinh ngạc trước câu nói bất ngờ của Santa. Em không nói gì, chỉ giữ nụ cười nhẹ trên môi, như thể câu nói vừa rồi hoàn toàn bình thường, chẳng mang ý nghĩa sâu xa nào cả

Gã nhắc lại, chất giọng vừa đủ thấp để tạo nên sức nặng \”Em đang mang thai sao?\”

Santa hơi mỉm cười, ánh mắt lơ đãng \”Không ạ, em nghe nói những món ăn cho người mang thai thường tốt cho sức khỏe, ít dầu mỡ mà lại thanh đạm với cả đêm muộn rồi, ăn nhẹ nhàng một chút sẽ dễ ngủ hơn\”

Omega thốt ra những lời đó với giọng điệu nhẹ nhàng nhưng từng âm tiết như rải thêm một lớp sương mờ trước mắt alpha

Force khẽ gật đầu nhưng ánh mắt vẫn dừng lại trên Santa thêm vài giây. Cuối cùng, gã nhún vai, quay người đi về phía quầy lễ tân, chỉ để lại một câu đáp lại đơn giản

\”Được thôi, đợi một chút\”

Khi bóng lưng cao lớn khuất dần, Santa mới nhẹ nhàng điều chỉnh lại hơi thở của mình. Không có một cái thở dài nào thoát ra, không có cảm xúc nào hiện hữu trên gương mặt điềm nhiên ấy. Nhưng bàn tay đang khẽ vuốt dọc đường viền quần lại dừng lại, nắm chặt một góc nhỏ nơi mép quần tây như để kiểm soát sự bồn chồn của bản thân

Chỉ một câu nói vu vơ nhưng em biết, nó đủ để khiến gã phải tự tìm câu trả lời trong im lặng. Em không cần giải thích thêm, vì đôi khi sự im lặng chính là thứ kích thích trí tò mò nhất

Santa trở về phòng, gài cửa thật chặt và dựa lưng vào tường. Bóng tối trong phòng hòa quyện với nỗi hỗn loạn trong tâm trí em. Cả hòn đảo dường như quá yên tĩnh vào giờ này

Điện thoại trên bàn rung lên cắt ngang dòng suy nghĩ. Santa liếc nhìn màn hình và thấy tên bác sĩ Pete. Nơi lồng ngực omega khẽ giật, như thể linh cảm được điều gì đó sắp đến

\”Tôi nghe\”

Giọng bác sĩ Pete vang lên từ đầu dây bên kia, có vẻ hơi nặng nề

\”Tôi cần thông báo cho cậu về Perth, vài ngày trước cậu ấy đã quay lại gặp tôi và…\” Pete ngừng lại một lúc \”Cậu ấy không ổn\”

Santa siết chặt điện thoại, cố giữ giọng bình tĩnh \”Không ổn thế nào?\”

\”Cậu ấy nhớ lại tất cả những gì đã xảy ra trong quá khứ\” Pete giải thích \”Những hành động mà cậu ấy từng làm, đặc biệt là với nạn nhân mà cậu ấy đã gây tổn thương\” Pete ngừng lại, rồi tiếp tục với một giọng trầm hơn \”Có lẽ việc đó có tác động trực tiếp đến cuộc sống hiện tại của cậu ấy\”

Lời của Pete như một lưỡi dao xoáy sâu vào lòng Santa, mặc dù đó là điều em đã chuẩn bị từ trước

Santa hít một hơi thật sâu, cố giữ giọng nói bình thường \”Vậy… anh ấy phản ứng thế nào?\”

\”Rất tệ\” Pete đáp \”Cậu ấy bị ám ảnh và tự trách mình đến mức không thể ngủ hay ăn uống bình thường, tôi lo rằng điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần của cậu ấy\”

Santa không trả lời, chỉ lẳng lặng cúp máy

Căn phòng rơi vào tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở dốc khe khẽ của em giữa bóng tối dày đặc. Ngón tay buông lỏng, chiếc điện thoại trượt khỏi tay rơi xuống mặt bàn, âm thanh vang lên chát chúa nhưng chẳng thể kéo Santa khỏi dòng suy nghĩ hỗn loạn đang cuộn trào trong tâm trí

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.