Santa không báo trước mà chỉ đơn thuần ghé ngang chỗ của người anh thân thiết, không gian ấm áp mờ nhạt dưới ánh đèn vàng, đối lập hoàn toàn với sự lạnh lẽo trong lòng em. Quán rượu nằm trong góc phố vắng, nơi những âm thanh ồn ào của thành phố như bị chặn lại sau cánh cửa gỗ dày cộp.
Boun đứng sau quầy, đôi tay thoăn thoắt lau cốc thủy tinh trong khi ánh mắt lơ đãng dõi theo những vị khách quen thuộc. Khi nhìn thấy cậu em trai, anh đặt ly thủy tinh xuống, ánh mắt thoáng chút lo lắng nhưng không nói gì. Chỉ khi em ngồi xuống quầy, kéo ghế sát vào và nhẹ nhàng đặt chiếc điện thoại lên bàn, Boun mới cất chất giọng trầm ổn quen thuộc
\”Em đã xem rồi đúng không?\”
Santa khẽ gật đầu, ánh mắt em dừng lại ở ly whisky mà Boun đẩy đến trước mặt. Hơi rượu bốc lên nhè nhẹ nhưng em không uống, chỉ lặng lẽ nhìn chất lỏng sóng sánh bên trong \”Em vừa nhận được video thôi miên, Perth… phản ứng mạnh hơn em tưởng\”
Boun im lặng, đôi mắt anh ánh lên vẻ trầm tư. Sau vài giây, anh dựa người vào quầy, khoanh tay lại \”Ta, em thật sự muốn đi xa đến thế này sao? Anh không nghĩ em lường trước được mình cũng sẽ phải đối mặt với những cảm xúc này\”
Omega không đáp, ngón tay mân mê chiếc ly, những đầu móng tay lạnh lẽo áp vào thủy tinh như muốn tìm chút cảm giác để bám víu. Em bật đoạn video và hình ảnh người yêu hiện lên trên màn hình. Cơ thể hắn cứng đờ trên ghế, những đường nét kiêu hãnh thường ngày giờ đây nhòe đi dưới ánh sáng lạnh lẽo trong phòng thôi miên
Hơi thở của Santa khựng lại khi Perth bắt đầu run rẩy. Hắn đổ mồ hôi nhễ nhại, khuôn mặt méo mó bởi cơn đau dữ dội. Tiếng thở gấp gáp, đôi bàn tay hắn siết chặt vào thành ghế như thể đang chống chọi với một sức ép vô hình. Rồi một tiếng gầm thấp bật ra từ môi hắn, đau đớn và tuyệt vọng đến mức em cũng phải giật mình
Hình ảnh ấy kéo theo trong tâm trí omega một loạt những ký ức mà em đã cố gắng vùi lấp. Những ngày tháng em cũng từng phải quằn quại trong nỗi đau tương tự, cảm giác bị phản bội, bị bỏ lại phía sau và hơn hết, là cảm giác mất đi quyền làm chủ cuộc đời mình. Những gì Perth nhìn thấy trong ký ức của hắn chính là cuộc đời của em
Em thấy hả hê khi nghĩ rằng hắn phải biết, phải cảm nhận được những gì em từng chịu đựng. Nhưng ngay lúc này, sự yếu đuối và tổn thương của enigma lại làm em mủi lòng
\”Em không biết\” Santa khẽ nói, giọng em nghẹn lại
Boun nghiêng đầu, ánh mắt anh nghiêm nghị hơn \”Em có yêu Perth không?\”
Santa không thể trả lời, sự hỗn loạn trong lòng em càng lớn hơn. Omega đứng dậy, rồi bước ra ban công phía sau quán. Cơn gió lạnh ùa đến làm mái tóc em khẽ lay động nhưng nó không thể làm dịu đi ngọn lửa đau đớn đang cháy trong lòng. Câu hỏi ấy cứ vang lên trong đầu, không có câu trả lời rõ ràng, chỉ có tiếng gió lạnh mơn man trên má và một nỗi đau mơ hồ không ngừng len lỏi vào tim
Em tựa lưng vào lan can, bàn tay cầm điếu thuốc khẽ nhấc lên để hít một hơi sâu. Làn khói trắng phả ra từ khóe môi, bay lượn trong không khí trước khi tan biến vào màn đêm. Ánh mắt em lạnh lùng dõi về phía con đường dưới phố nhưng từng giác quan đều nhận ra sự hiện diện của người vừa bước vào ban công, tiếng động nhỏ vang lên trong khoảng không im lặng