[Onran] Mùi Hương Trên Vạt Áo – Chương 9: Sợ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 5 tháng trước
// qc

[Onran] Mùi Hương Trên Vạt Áo - Chương 9: Sợ

Rascal thở dài như thể vừa nghe thấy chuyện ngu ngốc nhất trong đời. Anh khoanh tay đứng trước mặt Oner, ánh mắt không thể tin nổi. \”Tao kêu mày giữ khoảng cách, là giữ khoảng cách nhất định thôi, hiểu không? Chứ đâu có kêu mày né người ta như né tà vậy?!\”

Oner ngồi im, môi mím chặt. Mặt cậu đỏ bừng, không phải vì ngại, mà vì uất. \”Thì… anh bảo từ từ mà. Em tưởng phải tránh một thời gian cho bớt căng đã rồi mới…\”

\”Tránh?\” Rascal lặp lại, cười khẩy. \”Mày né người ta mấy bữa liền, không nói một câu. Gặp nhau ngoài hành lang quay đầu đi chỗ khác, nhắn tin cũng không rep. Mày tưởng người ta là quái vật à?\”

Oner cắn răng. \”Em đâu có kinh nghiệm yêu đương gì đâu! Anh nói nửa vời vậy sao em biết làm sao cho đúng…\”

\”Tao nói nửa vời? Tao phải bày từ A tới Z cho mày luôn à?\” Rascal giật nhẹ cổ áo cậu em như muốn lắc tỉnh nó. \”Yêu đương là phải tinh tế! Cần giữ khoảng cách thì giữ cho vừa phải, chứ không phải đóng cửa im lặng như mày làm! Mà nghe bảo mày mới ngủ với người ta xong giờ né vậy, mày muốn chơi rồi bỏ hả?\”

\”Hong, hong có, đừng có nói bậy.\”

Không khí giằng co một lúc. Rồi Rascal thở hắt ra, vẫn còn khó khăn nhưng giọng hạ xuống một chút. \”Nói chung giờ mày phải đi xin lỗi người ta. Giải thích đàng hoàng. Còn muốn tiến xa hay không thì từ từ tính sau.\”

\”Nhưng mà… giờ sao mở lời được nữa? Em thấy cứng hết cả họng. Mà Rando-hyung chắc ghét em luôn rồi.\” Oner ngồi thụp xuống ghế, hai tay vò tóc.

Trời tối dần, cả team rủ nhau đi ăn để xả hơi sau buổi tập luyện dài. Khi Doran lững thững đi về phía thang máy, Gumayusi bước nhanh đến cạnh Oner, vỗ vai cậu một cái đầy ẩn ý.

\”Ê, lát mày đi gọi Hyeon-joon hyung giùm tao nha.\” cậu ta vừa nói vừa nháy mắt, \”Mày với ảnh gần phòng nhau mà, tiện.\”

Oner tròn mắt định phản bác nhưng Gumayusi đã nhanh chóng quay đi, còn ngoái đầu nói thêm: \”À mà, chở ảnh tới luôn đi. Tụi tao đi trước đặt bàn.\”

Không cần hỏi cũng biết cái kiểu \”tiện\” này là cố tình. Gumayusi đã để ý thấy không khí giữa cậu với Doran căng thẳng suốt mấy hôm rồi, chắc là tụi nó đang âm thầm cố cứu vãn cho mình. Oner gãi đầu, hít một hơi sâu rồi lặng lẽ quay bước về phía phòng Doran.

Oner đứng ngoài cửa, tay siết chặt, tim đập dồn dập. Cánh cửa trước mặt đóng kín. Cậu nuốt khan, do dự hồi lâu rồi mới đưa tay lên gõ nhè nhẹ.

Không có ai trả lời.

Cậu cắn môi dưới, lấy hết can đảm gõ thêm lần nữa, mạnh hơn một chút. Vẫn chỉ có tiếng gió lùa khe khẽ qua khe cửa, chẳng có tiếng bước chân, chẳng một lời đáp lại.

Sự hồi hộp trong lòng dần biến thành lo lắng. Oner ngó nghiêng xung quanh, rồi đưa tay gõ lần thứ ba, dồn dập hơn, gần như là cầu khẩn.

Vẫn là sự im lặng lạnh tanh.

Cậu bắt đầu thấy tim mình đập nhanh. Mấy hôm nay dù né tránh, nhưng Oner chưa từng không biết Doran đang ở đâu, làm gì. Cảm giác không có phản hồi gì từ phía bên kia bỗng khiến đầu óc cậu xoay vòng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.