O Day Chi Co Trich Bon Lanh [Song Tính, Thô Tục] – [ST] Người yêu cũ (H) (1) – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

O Day Chi Co Trich Bon Lanh [Song Tính, Thô Tục] - [ST] Người yêu cũ (H) (1)

Cậu bị người yêu cũ bắt gặp khi đang bán thân.

Cậu mặc một bộ trang phục giống như không mặc gì đứng trên sân khấu, giữa hàng trăm ánh mắt đang nhìn mình như hổ đói, cậu thấy thứ cảm xúc ánh lên trong mắt anh thật khác lạ.

Là giận dữ, là thất vọng, là đau lòng.

Là không ngờ rằng sau bảy năm, anh và cậu sẽ gặp lại nhau trong tình huống như thế này.

\”Giá khởi điểm là…\”

Những con số ngày càng tăng lên, cậu giống như một con búp bê đang chờ người ta định đoạt số phận. Cậu biết ánh mắt anh vẫn đau đáu dán chặt trên người mình chưa từng rời đi, nhưng anh càng nhìn chỉ khiến cậu càng thêm xấu hổ. Cậu rất muốn che đi bản thân mình ngay lúc này, chỉ tiếc là cậu không được phép làm vậy.

Giọng MC vang lên rõ ràng rành mạch.

Lần 1.

Lần 2.

Cậu nhắm mắt chờ đợi phán quyết cho mình.

Cố lên, quên anh đi. Tất cả sắp kết thúc rồi. Lần hội ngộ này rất nhanh sẽ chìm vào quên lãng thôi.

\”Lần… Ơ?\”

Cả hội trường lập tức xôn xao.

___

\”Đến đây.\”

Anh thô lỗ nới lỏng cà vạt, giọng nói lạnh như băng mang theo tính ra lệnh. Cậu khép nép đứng ở cửa, không dám nhìn thẳng vào anh cũng chẳng biết nên làm thế nào, nghe anh nói cũng chỉ phản ứng một cách chậm chạp.

\”Tôi nói cậu đến đây, cởi đồ ra. Đừng làm mất thời gian của tôi.\”

\”Còn nếu không làm được…\”

Anh cười lạnh.

\”Thì cút ra ngoài, trả tiền lại đây.\”

\”Tôi… làm được.\”

Cậu cắn môi, từ từ trút bỏ đi thứ quần áo vốn đã mỏng đến mức không thể mỏng hơn được nữa. Từng mảnh vải rơi xuống cũng như kéo theo cả chút tự tôn cuối cùng còn sót lại trong cậu, mặc dù chính cậu cũng hiểu rằng ngay từ khi cậu chấp nhận làm chuyện này thì cái gọi là tự tôn đó sớm đã là một đống rác bỏ đi rồi.

Dưới cái nhìn không rõ đang có cảm xúc gì của anh, cơ thể mà anh đã quen thuộc lại một lần nữa in vào nơi đáy mắt. Từng đường nét vẫn như ngày xưa, nhưng người thì buồn thay đã không còn như vậy nữa.

Mỗi bước chân cậu tiến về phía anh thật nặng nề và đau đớn, giống như có một chiếc gông cùm đang kéo cậu lại và bắt cậu đi trên một bãi kim sắc nhọn. Tim cậu rỉ máu, chỉ một đoạn rất ngắn nhưng cậu thấy hơi thở của mình nghẹn chặt.

\”Leo lên giường, mở chân ra cho tôi nhìn.\”

Cậu không một mảnh vải che thân ngoan ngoãn bò lên giường, run rẩy mở cặp chân thon dài phơi bày nơi bí ẩn. Bên dưới dương vật có kích cỡ tương đối là một khe hẹp dài, cấu tạo hoàn chỉnh hệt như nơi đó của phụ nữ vậy.

Gương mặt cậu đỏ bừng vì xấu hổ, giống như đóa hoa nở rộ xinh đẹp. Đây từng là điều anh thích nhất ở cậu, có thời gian lại trêu cậu đến ngại đỏ cả mặt mới thôi, mà giờ…

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.