Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam Chính – Chương 18 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam Chính - Chương 18

Chương 18: Cắm cho nụ hoa nhỏ xinh đẹp ra nước trên bàn, nước dâm chảy dọc theo bàn học chảy xuống

Nghiêm Kỷ thừa dịp cơ thể Mộc Trạch Tê mềm nhũn, không có sức chống cự, thuận tay lột quần lót nhỏ đang dần ướt đẫm xuống.

Mộc Trạch Tê cảm thấy lạnh lẽo, lòng bàn chân trơn bóng.

Đây là phòng tuyến cuối cùng của con gái, mặt Mộc Trạch Tê thoáng cái trắng bệch, giãy dụa: \”Nghiêm Kỷ! Đừng!\”

Nghiêm Kỷ si ngốc nhìn chỗ riêng tư xinh đẹp mà đáng yêu của Mộc Trạch Tê. Cô thực sự đẹp ở khắp mọi nơi.

Cơ thể Mộc Trạch Tê mềm nhũn trắng nõn, ngay cả miệng huyệt cũng trơn bóng mập mạp mềm mại, ngượng ngùng mấp máy, giống như một nụ hoa nhỏ chuẩn bị nở rộ.

Khiến người ta không khỏi muốn lột nụ hoa ra xem bên trong mê người như thế nào, khiến người ta tìm tòi khám phá.

Đôi tay bé nhỏ của Mộc Trạch Tê bối rối nắm lấy váy ngắn che lại, đáng tiếc trước đó váy nhỏ đã bị Nghiêm Kỷ chà đạp đến nửa thắt lưng, cũng không che được bao nhiêu.

Không che được ánh mắt nóng bỏng và nguy hiểm của Nghiêm Kỷ.

Nơi riêng tư nhất cứ như vậy mà dễ dàng bị phá giải, lộ ra ngoài. Mộc Trạch Tê hối hận, Nghiêm Kỷ không phải là người dễ lừa gạt.

Bây giờ Mộc Trạch Tê ước gì thời gian trôi qua thật nhanh, tan học có người quay lại, nhưng thời gian hình như lúc nào cũng dài như vậy.

Nghiêm Kỷ dùng hai ngón tay vén nụ hoa nhỏ ra một chút.

Hai chân trắng nõn mềm mại kẹp một âm hộ trắng nõn mềm mại bị Nghiêm Kỷ vạch ra, giống như lột cánh hoa, để lộ ra ngoài.

Bởi vì mới vừa rồi hai người mới tình cảm mãnh liệt, cơ thể Mộc Trạch Tê bị chạm vào, hoa tâm đang phun ra mật hoa, âm vật hơi sưng đỏ cũng dính vào, ẩm ướt trong suốt, như nụ hoa phủ sương sớm.

Nghiêm Kỷ thật lòng khen: \”Thật sự là rất xinh đẹp.\”

Mộc Trạch Tê cứ mở chân nằm ở trên bàn Nghiêm Kỷ như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ bị Nghiêm Kỷ nhìn miệng huyệt như thế này, cực kỳ xấu hổ.

Càng xấu hổ hơn khi nghe lời khen ngợi đó. Hai chân muốn khép lại.

Chân cô lúc này như nhũn ra, cũng không giãy dụa nữa, mím môi nén nước mắt, nhìn bóng đèn trên trần phòng học.

Mộc Trạch Tê sụt sịt: \”Nhìn xong chưa?\”

Nhìn xong thì đừng tiếp tục…

Nghiêm Kỷ nở nụ cười, dưới tay không vuốt ve chỗ riêng tư hoàn toàn lộ ra của cô, đi đến trước mặt cô.

\”Xấu hổ sao? Cậu phải làm quen đi. Sau này nơi này sẽ bị nhìn nhiều hơn. Bây giờ thấy xấu hổ, vậy sau này nhìn cái lỗ nhỏ này ăn côn thịt của tôi, không phải là xấu hổ đến khóc sao?\”

Mộc Trạch Tê sửng sốt, còn chưa kịp đánh giá cẩn thận những lời của Nghiêm Kỷ.

Nghiêm Kỷ đã ngậm chặt môi cô, Mộc Trạch Tê lập tức bị đè chặt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.