Edit by Náppu
*
Mặt trời lặn về tây, Alkin nhìn hoàng hôn bao phủ rừng rậm bất mãn rít gào một tiếng.
Giống cái kia cư nhiên còn chưa trở lại chờ hắn tưới tinh dịch! Đáng giận!
Phải biết rằng, thú nhân hổ tộc mới là cường đại nhất, bọn họ càng có thể thỏa mãn kỳ động dục của bạn lữ, cũng càng thêm dễ dàng làm bọn họ mang thai ấu tể, giống cái kia đúng là không có kiến thức!
Alkin cắn hư túi lưới làm bằng dây leo Lâm Kiều đan được một nửa, lại ở cửa lều trại đào một cái hố to, muốn cho hắn ngã thành cáo bùn.
Lâm Kiều mệt mỏi cuộn tròn trong lòng ngực Dylance.
Lúc cùng Luca làm xong không lâu, Dylance xuất hiện bên người hắn, thông qua khí vị phán đoán, nói cho hắn số lượng tinh dịch còn chưa đủ, cần phải tiếp tục tưới, Lâm Kiều đành phải cùng báo tuyết ôn nhu làm một hồi, thẳng đến khi tinh bì lực tẫn.
Dương vật của Dylance mới vừa rút ra, hắn liền biến thành bộ dáng cáo đỏ, lông được lau sạch ôm vào trong lòng ngực.
Luca vẫn luôn vui sướng chạy chậm phía trước, đi đến cửa lều trại sắc trời đã trở tối, hắn không hề phòng bị ngã vào hố đất.
“Grào!” Luca tức giận bò ra, là ai đào bẫy rập trước cửa nhà hắn! Kết quả ngửi một vòng, không có mùi người ngoài, chỉ có khí vị của Alkin cùng với lông hổ màu vàng.
Hắc báo vọt vào rống giận với ca ca, lão hổ trên đệm da thú cũng không cam lòng yếu thế rít gào vài tiếng.
Lâm Kiều không có sức để ý tới, hắn được Dylance đặt nằm trên da thú mềm như bông.
Làm tình thật là một chuyện hao phí thể lực, hai mắt Lâm Kiều cũng không muốn mở, cứ như vậy mơ mơ màng màng ngủ.
Nhiệt độ không khí ban đêm hơi lạnh, Dylance đắp cho hắn da thú độ dày thích hợp, đem thịt thỏ hôm nay mới bắt được bỏ vào nồi đá nấu lên, bên trong bỏ thêm gia vị Lâm Kiều thích nhất.
Luca đem hoa dại tới cho ca ca xem, loại hoa này không chỉ đẹp, nấu nước uống còn có một cỗ vị hoa ngọt hỗn hợp, giống cái phi thường thích, hắn cố ý hái mấy bông cho Lâm Kiều uống.
Dylance đem nụ hoa hồng nhạt ngâm vào trong nước, bận rộn xong, ngồi bên cạnh Lâm Kiều nhìn chăm chú hắn.
Bộ lông của Lâm Kiều trải qua mùa tuyết rơi đã hoàn toàn khôi phục, hiện tại có ánh quang đỏ đậm, đặc biệt là cái đuôi, lông tóc đẫy đà, lúc lay động phi thường xinh đẹp.
Dylance vuốt ve đuôi đỏ mềm mại bóng loáng, ánh mắt ôn nhu.
Luca cũng nằm xuống bên cạnh Lâm Kiều, lúc này đang xem náo nhiệt ngậm đầu lỗ tai của hắn vào trong miệng.
“Luca, không được quấy rầy em ấy.”
Hắc báo buông ra, chân trước đặt trên đôi tai Lâm Kiều sờ sờ, cuối cùng dưới tầm mắt nghiêm khắc của Dylance thành thật nằm yên.
Alkin nằm một góc thuộc về hắn mắt lạnh nhìn một màn này, có chút bực mình quay đầu đi.
Mỹ mãn ngủ một giấc, Lâm Kiều được Dylance đánh thức, canh thịt tươi ngon tản mát ra mùi hương mê người, hắn ăn đến phi thường thỏa mãn.