Đường Tâm đang ngủ say thì đột nhiên bị đánh thức bởi một trận rung chấn mạnh mẽ.
\”Đường Đường chạy mau!\”
Đường Tâm bừng tỉnh giấc trong một tiếng nổ mạnh bất ngờ xảy ra, sau đó em nghe thấy hàng xóm đang cố gắng hét to tên mình.
Chuyện gì… đang xảy ra vậy?
Có một căn phòng cách nơi Đường Tâm ở không xa trong nháy mắt đột nhiên nổ tung. Uy lực của vụ nổ lần này trực tiếp làm cho phòng ở của Đường Tâm bắt đầu ngả nghiêng.
Đường Tâm không dám chậm trễ vội vàng chạy một mạch xuống lầu.
Trên đường phố bên ngoài ngôi nhà, quân đội tinh tế đã nhanh chóng có mặt tại chỗ và bắt đầu tổ chức sơ tán người dân đến nơi an toàn.
Hóa ra là nước địch Posey địch đột nhiên phát động một cuộc tấn công bất ngờ vào họ. Sau khi phát hiện ý đồ của bọn họ, sở chỉ huy quân sự của Saint Margen lập tức điều động đội quân xung kích do Thượng tướng Tạ Diệc Hàn chỉ huy lao ra tiền tuyến.
Khi nhìn thấy Đường Tâm lao ra khỏi nhà, có người vội vàng gọi em: \”Mau tới đây! Vị trí của cậu quá nguy hiểm.\”
Sau khi nghe thấy những lời đó, Đường Tâm gật gật đầu rồi vội vàng đâm đầu chạy về phía của bọn họ.
Em chỉ mới vừa tròn 18 tuổi, đôi mắt to to như là một quả nho tím. Lúc em chạy ngọn tóc màu đen trên đỉnh đầu còn lắc qua lắc lại. Cả người giống như một đứa nhỏ không rành thế sự làm những người xung quanh đều vì em mà đổ mồ hôi.
Đứa nhỏ đáng yêu như vậy nhất định phải bình an chạy tới con phố đối diện nha.
Tuy nhiên, lúc Đường Tâm lúc Đường Tâm sắp chạy đến đám người bên kia.
Rắc —
Đột nhiên có tiếng của thứ gì đó bắt đầu vỡ vụn truyền đến từ dưới chân Đường Tâm, sau đó dưới chân Đường Tâm trở nên trống rỗng làm em mất trọng lực rơi xuống.
\”Cẩn thận!!\”
\”Mặt đường sụp đổ rồi!! Mau sơ tán đi!!\”
\”Không, Thượng tướng! Thượng tướng quá nguy hiểm, ngài mau quay trở lại đi!!\”
Cảm giác mất trọng lực và tối tăm đột nhiên ập tới làm Đường Tâm vô cùng hoảng sợ. Em cảm thấy cơ thể mình đang rơi xuống một cách bất lực, trong mắt em vô thức tràn ra nước mắt sinh lý.
Làm sao bây giờ? Em còn chưa muốn chết…
Đúng lúc này, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên nắm chặt tay em, bên tai vang lên một âm thanh vô cùng trầm thấp và cuốn hút: \”Giữ chặt tôi!\”
Không biết vì sao mà Đường Tâm vốn đang cực kỳ hoảng sợ, sau khi nghe thấy âm thanh đó trong lòng em đột nhiên bình tĩnh lại.
Em run rẩy mở to cặp mắt long lanh như quả nho, đập vào mắt em chính là bóng dáng của một người đàn ông với đường nét sắc sảo và khuôn mặt quyến rũ.
Đồng tử của Đường Tâm co lại.
Người này…… Là Tạ Diệc Hàn.
Chỉ trong phút chốc mà Đường Tâm đã nhận ra đây chính là vị Thượng tướng mà mỗi ngày đều xuất hiện trên TV.